THỀ NGUYỀN - Trang 952

Nhưng hôm nay, đã kiếm được cơ hội cho nàng thoát đi, như vậy y sẽ

không còn phải sống cô độc lặng lẽ nữa. Dù sao, bất kỳ ai cũng biết, sự
thỏa hiệp và chấp nhận số phận của nàng cuối cùng chỉ có thể đổi lấy cái
chết.

“Không thể quay đầu cũng được, dù sao đó cũng là con đường muội

phải đi.” Thiên Sắc nhắm chặt mắt, cơn đau và lửa bỏng trào dâng trong
lồng ngực, thiêu đốt gặm nhấm, ngọn lửa vô biên vô hạn trong ngực lượn
lờ trong từng suy nghĩ, cuối cùng hóa thành những lời hờ hững như đã sớm
biết mình sẽ chết: “Tới tới lui lui, cũng chẳng thể trốn tránh được.”

“Ta vốn tưởng rằng…” Trái tim như bị một tảng đá đè lên, chèn ép

từng chút một khiến y không thể hô hấp, từng hơi thở đều phải chịu cơn
đau vô hình, trầm mặc thật lâu, Bạch Liêm hơi chần chờ, mí mắt khẽ run,
chôn sâu trong đáy mắt là sự mỉa mai vô hình: “Muội cũng biết, Cứ Phong
chuyển thế mười kiếp phải chết yểu, sinh mệnh mỗi kiếp đều rất ngắn ngủi
nhưng Dụ Lan chưa từng từ bỏ, mà bây giờ muội… Thiên Sắc, muội…”

Bạch Liêm không biết phải trách mắng nàng thế nào. Có lẽ đây vốn là

con đường nàng tự chọn lấy, ai có thể bình luận gì đây?

Trước đó không lâu, vì có duyên gặp gỡ, Bạch Liêm từng gặp Dụ Lan,

ngoại trừ thương xót cho tình trạng thảm hại của Dụ Lan thì còn khiến y
nhớ tới người y vẫn hằng nhung nhớ trong lòng, y không muốn nàng phải
rơi vào bước đường như thế.

Lúc trước, y cảm thấy số mệnh của những nữ tử quật cường và tuyệt

vọng luôn lận đận hơn những người khác, tỷ tỷ Hàm Nhụy của y và Dụ Lan
đều thế, cho nên tận đáy lòng Bạch Liêm không mong Thiên Sắc cũng như
vậy.

Lâu lắm rồi mới nghe lại cái tên đó, suy nghĩ của Thiên Sắc bị kéo về

những tháng năm xưa cũ. Những ngày này, nàng vẫn luôn ở cạnh người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.