THEO ANH ĐI ĐẾN TẬN CÙNG THẾ GIỚI - Trang 102

Khi em tránh ánh mắt của tôi

Khi những yêu thương nghẹn lại ở cổ

Đau đớn

Xót xa

Giờ tôi mới biết đó là gì...

Tại sao yêu thương lại đau đớn đến thế

Tại sao yêu thương lại dằn vặt trái tim chân thành

Sớm biết như vậy đừng quen em...

Sớm biết như vậy... đừng yêu em...

Nhưng không...

Tiếng hô khỏe khoắn vang lên tại Tinh Võ môn. Một chàng trai bảy

phần nghiêm nghị, ba phần có phần lạnh lùng, vẻ đẹp tuấn tú thanh anh và
đôi mắt lanh lợi đầy anh khí mà sắc lạnh đang chỉ dạy cho các sư đệ, sư
muội của mình.

Tuyết Xuân bước vào, thấy mọi người ai cũng rất tập trung, bèn nhón

chân lẻn vào, nhẹ nhàng thoăn thoắt như mèo. Thế nhưng, rất nhanh Đông
Quân đã nhìn thấy cô. Cậu nhướng đôi lông mày nhìn cô rón rén bước vào
phòng thay đồ.

Khi Tuyết Xuân trở ra, đội ngũ đã nghỉ giải lao. Đông Xuân đứng giữa

sàn đấu, chắp tay sau lưng, ánh mắt sắc lạnh, khắp người u ám gió đông
nhìn cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.