THEO ANH ĐI ĐẾN TẬN CÙNG THẾ GIỚI - Trang 136

sáng sao? Tuy chỉ là chút ánh sáng cuối ngày còn dư tàn nhưng chúng vẫn
khiến người ta tiếc nuối còn gì?"

Thiên Vũ vẫn im lặng không nói gì.

Cô lại chỉ về phía chân trời, nơi có đàn nhạn bay vút từ đằng Tây,

dũng cảm lao vào bóng tối để về tổ. Khi cả đàn đã bay đi, mãi một lúc sau,
trên bầu trời tắt sáng mới thấy lẻ loi một chú chim đang vội vã bay về.

Cái ánh sáng nơi mặt trời ấy đã tắt hẳn.

Nhưng kìa...trước mặt Thiên Vũ hoàn toàn không phải là một màu đen

tăm tối.

Mặt trăng từ từ nhô lên cao, dịu dàng và thanh khiết. Bốn xung quanh,

những vì sao lấp lánh, rạng rỡ hệt như một tấm thảm nhiệm màu.

Thành phố đã bắt đầu lên đèn. Ánh đèn lung linh ảo diệu nơi thành

phố Cảng phồn hoa này làm anh cảm thấy như bừng sáng.

Anh chợt thấy trái tim mình rung lên với đôi mắt ánh lên một tia sáng.

Ánh sáng nơi cuộc sống này không bao giờ tắt. Khi ánh sáng mặt trời

mất đi, lập tức sẽ có ánh trăng, sao và đèn điện thay thế. Con người cũng
vậy thôi. Chính vì chúng ta không chấp nhận sống trong bóng tối nên mới
có đèn và nến. Phải biết đứng lên từ bóng tối và tìm cách chống lại nó, thắp
lên ánh sáng của cuộc đời mình.

Anh và cô ngồi tựa vào nhau, ngước mắt nhìn cái khoảng vũ trụ bao la

lấp lánh nhiệm màu ấy mà tìm một dòng sông Ngân Hà- uốn lượn bất tận
mà đưa những ước mơ về phương trời xa...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.