THEO ANH ĐI ĐẾN TẬN CÙNG THẾ GIỚI - Trang 17

THEO ANH ĐI ĐẾN TẬN CÙNG

THẾ GIỚI

Nguyệt Lưu Quang

www.dtv-ebook.com

Mắt Biếc Gợn Sóng(1)

Hu hu...sao nó khổ quá vậy trời nè... Hắn đến nội trong một ngày đã

phá tanh bành hình tượng mà nó xây dựng bấy lâu nay. Hic...

Nhưng khổ nỗi, nó thở ngắn than dài cũng thế thôi, bởi cái bản mặt

đáng ghét của hắn kia chẳng mảy may để ý đến nỗi thống khổ của nó. Hừ...
Vậy thì tôi sẽ cho cậu biết tay...

Nghĩ vậy nên nó cười đắc ý lắm. Nhưng đời đâu hay chữ ngờ, nó đâu

biết bên cạnh đang có một người nhìn nó bằng đôi mắt nham hiểm khó
đoán cùng nụ cười ranh mãnh...

Giờ Sử...

Thầy giáo dạy là một ông thầy khó tính. Trong giờ thầy dạy không đứa

nào dám ho he, nhúc nhích. Ấy vậy mà có một sự cố xảy ra làm cả lớp cười
không ngậm miệng nổi...

"Này, cả lớp này có nghe tôi nói gì không vậy? Này mấy cô cậu kia,

nếu có buồn ngủ quá, thì đi xin cho tôi một cái giấy chứng minh buồn ngủ,
có cả chữ kí thầy Hiệu trưởng vào đấy, rồi tôi sẽ cho cô cậu biến cái bàn
thành cái giường."- Thầy đập tay xuống bàn, làm cả lớp giật mình.

"Vừa rồi tôi nói, cô cậu có hiểu gì không?"- Cả lớp ngẩng mặt lên,

mồm há hốc, mặt nghệt ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.