THEO ANH ĐI ĐẾN TẬN CÙNG THẾ GIỚI - Trang 62

THEO ANH ĐI ĐẾN TẬN CÙNG

THẾ GIỚI

Nguyệt Lưu Quang

www.dtv-ebook.com

Định Mệnh

"Cậu ấy có ý gì nhỉ?" Hắn nghĩ thầm, nhưng không hiểu sao đầu óc lại

vẩn vơ nghĩ đến những chuyện thời thơ ấu, với hình ảnh một Mai Nhi dễ
thương thánh thiện đọng mãi trong đầu.

- Có một cô bé chẳng màng đến giàu nghèo, đã đưa đôi bàn tay trắng

trẻo xinh xắn của mình để nắm lấy đôi tay đinh đầy cát khi bị người khác
đánh của tớ, đỡ tớ dậy và chơi đùa cùng tớ khi tớ cô đơn. Cô bé ấy dễ
thương lắm, còn tặng tớ một con chuồn chuồn tre làm kỉ niệm nữa... - Hắn
chìm đắm trong nỗi nhớ, và miệng ít chịu phục tùng hắn khi trái tim đang
thầm thì.- À, xin lỗi, tớ nói hơi nhiều chút, nhưng không hiểu sao cậu làm
tớ nhớ đến cô bé ấy...

Tuyết Xuân không biết là thực hay là mơ, chỉ thấy khi nghe những lời

nói ấy, trái tim không thể làm chủ được nữa. Tim nó đập rất nhanh, không
còn đúng nhịp nữa. Bốn xung quanh như tỏa ra một thứ ánh sáng kì lạ tựa
như một phép màu. Bầu trời đầy sao sáng lấp lánh, và khuôn mặt của Thiên
Vũ hiện lên như trong mơ. Nó khẽ mỉm cười, hồi hộp hỏi tiếp:" Vậy...bây
giờ cậu còn nhớ cô bé ấy không?"

Hắn trả lời chắc như đinh đóng cột nhưng không kém phần yêu

thương:" Hình ảnh cô bé ấy chưa bao giờ phai nhạt trong trái tim tớ cả!"

Khúc nhạc tình yêu nhẹ nhàng ngân ca, khẽ vang trong căn phòng

ngập tràn sắc màu. Nó ngồi vào bàn học, giở quyển sách ra rồi lại gấp vào,
ngước nhìn bầu trời đầy sao ngoài cửa sổ rồi mỉm cười mãn nguyện. Suốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.