THI NHÂN VIỆT NAM - Trang 172

Rạt rào hoa rụng cánh như mưa.

Giỏ chưa đầy quả, lệ chan sầu,

Vứt giỏ bên mình, kéo áo lau.

Gió đuổi hoa tàn bay xớn xác.

Má hồng sầu ủ, ủ làn thâu...

... “Năm xưa em ở chốn phòng khuê.

Yêu, nhớ, ngây thơ đã biết gì

Mai nở, mai tàn, mai lại rụng,

Tường đông xuân sắc mặc đi về,

Tường đông, xuân ấy gặp tình lang,

Chàng nhủ cùng em nỗi nhớ thương.

Ngơ ngẩn em về, sầu chăng mối:

Ngây thơ em mới biết yêu chàng.

Yêu chàng, em cố chuốt hình dung

Tô cặp môi son, điểm má hồng,

Em thấy xuân nay hoa nở đẹp,

Cảm tình Thanh đế, tạ đông phong.

Vườn tinh hoa ánh cánh song sa,

Rẽ liễu cùng chàng dựa bóng hoa.

Hoa tặng vừa tàn bông thược dược,

Tìm chàng bỗng vắng, bóng chàng xa...

Xuân tàn, hạ cỗi, cảnh thu sầu,

Mờ mịt hơi đông ám ngọn lau,

Xuân tới cành đào hoa lại nở,

Mong chàng mỏi mắt, thấy chàng đâu?

Gió xuân lại thổi chốn vườn xưa,

Lệ đẫm khăn là, dạ ngẩn ngơ.

Hoa cỏ thương người, xuân ủ bóng;

Đâu ngày xuân thắm buổi ngây thơ?

Sầu đối gương loan, bóng lạ người,

Chàng không lại nữa, đẹp cùng ai?

Bơ phờ tóc rối, vành khăn lệch,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.