THI NHÂN VIỆT NAM - Trang 170

Nhìn cái xuân sang khác mỗi lần.

Ba mươi, em đứng ngắt hoa đào:

Nghỉ học anh về qua trước ao,

Ngẩng mặt vừa khi anh ngó thấy,

Ném hoa em vội chạy ngay vào.

Mồng hai, anh lễ Tết nhà em.

Em đứng nhìn anh, nấp bóng rèm,

Mười sáu xuân rồi anh đã nhớn;

Tìm em rầu rĩ vẻ anh nhìn.

Em thấy tim em đập rộn ràng,

Muốn ra lại ngại cháy tâm can.

Mẹ em rót nước mời anh uống;

Anh tủi, em rầu, ai khổ hơn?

Năm ấy xuân em có một mình,

Ai vui em những ngẩn ngơ tình.

Này quân tam cúc năm xưa đó;

Nào lúc vui đùa, em với anh?

Mồng một, vui xuân hai chúng ta,

Em mười ba tuổi, tính còn thơ.

Em anh còn cãi nhau như trẻ,

Em dỗi, anh nhìn, dạ ngẩn ngơ...

Xuân nay xuân trước cách bao rồi?

Nhớ buổi xuân nào, tiếc phút vui,

Em ước đôi ta cùng bé lại:

Vui xuân lại được đánh bài chơi!

Ngày nay nhớ lại buổi vô tình,

Anh lặng yêu em, em nhớ anh.

Rồi nữa xuân qua, xuân lại lại

Biết rằng sau có vẹn ba sinh?

………………………………

Hôm qua em đến mái đông lân,

Cô gái khâu thêu vẻ ngại ngần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.