THI NHÂN VIỆT NAM - Trang 169

chưa phải là giọng của kẻ đã dứt hết trần duyên. Cho đến cái bình tĩnh của nàng Kiều khi ở trong
am Giác Duyên lần thứ hai, Leiba cũng chưa có

[117]

. Tuy thế người gần đạo Phật hơn các nhà thơ

bây giờ.

Thơ Leiba đã thay đổi theo một hai điều thay đổi trong tâm trí thanh niên khoảng bảy tám năm

nay. Xem thơ ta có thể thấy khi tỏ khi mờ hình ảnh của thời đại.

Octobre 1931

NĂM QUA

Em nhớ năm em mới lên mười,

Tóc em buông xõa chấm ngang vai,

Ngây thơ nào biết em xinh đẹp,

Cùng trẻ bên đường đánh “chắt” chơi.

Anh đi qua đó đứng nhìn em,

Em vứt sành đi vội đứng lên,

Dắt tay cười nói thi nhau chạy,

Em vấp vào anh ngã xuống thềm.

Me em chạy lại bế em hôn,

Êm ái đe em sẽ đánh đòn.

Em phải nhịn đau không dám khóc,

Vì em trông thấy vẻ anh buồn...

……………………………….

Em nhớ năm em lên mười hai,

Một mình em lấy trộm gương soi.

Đường ngôi đương kẻ thì anh đến,

Anh đến bên em mỉm miệng cười.

Em thẹn, quăng gương chạy xuống nhà

Nín hơi anh gọi cũng không thưa.

Sau mành lấp ló em nhìn trộm,

Em đợi anh về mới dám ra...

……………………………..

Em nhớ năm em lên mười lăm,

Cũng ngày đông cuối sắp sang xuân.

Mừng xuân em thấy tim hồi hộp,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.