THI NHÂN VIỆT NAM - Trang 239

Tuổi xuân còn mãi đâu.

Biệt ly nay mới biết,

Chỉ xiết nỗi thương đau.

Giọt lệ một lần ứa,

Biết bao lần chan chứa;

Một lần khi bắt đầu,

Biết bao lần sau nữa!

Chốc, mười mấy năm trời,

Trăm nghìn cảnh đổi dời,

Nói đến chuyện gặp gỡ,

Sóng ngược lại bèo xuôi!

Cuộc đời những lăn lóc,

Tiếng cười đổi tiếng khóc.

Nào đâu bạn trẻ thơ,

Cùng ta kề mái tóc?

Buồn nhớ cảnh năm xưa,

Lòng riêng những thẫn thờ.

Tóc xanh hồ đã bạc,

Luống tiếc tuổi ngây thơ!

(Cô gái xuân)

BỐN CÁI HÔN

Em nhớ: một sáng ngày mùa Đông,

Gió bấc ào ào tiếng hãi hùng,

Theo khe cửa sổ, gió thổi rít,

Chỉ nghe tiếng gió mà lạnh lùng!

Em cuốn mình trong làn chăn đệm,

Đệm cỏ, chăn bông em chẳng ấm,

Bỗng như có một ánh than hồng

Chạm vào trán em chạy vào lòng.

Lòng em ấm áp, hơi lạnh tan;

Em nằm sung sướng mà bàn hoàn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.