THIÊN HẠ ĐỆ CỬU - Trang 1090

Nhưng mà nghĩ lại tình cảnh của Địch Cửu thì việc hắn đi cướp đồ của

người khác hình như cũng có thể hiểu được. Hắn đã bị Thương Lâu Thích
Gia đuổi giết cho nên không thể trực tiếp đi so đấu để lấy ngọc bài được
rồi. Mà nếu nhu không thể đi so đấu thì cũng chỉ có một cách duy nhất để
lấy được ngọc bài, đó cũng chính là cướp.Trong lòng Tần Âm thở dài, nàng
đột nhiên nhớ đến một câu, người vốn là tốt nhưng không thể không ép
buộc bản thân thành kẻ trộm (khanh bản giai nhân nề hà tố tặc)

Địch Cửu thấy Tần Âm đang ngây ngươi cùng không quản nàng nghĩ

gì nữa, xoay người đi vào bên trong sơn cốc.

Tần Âm nhanh nhẹn đuổi kịp lần nữa, nói:

- Địch sư huynh, bây giờ ta mà ra ngoài thì cũng chỉ còn một con

đường chết. Không phải là bởi vì dung mạo mà là vì thể chất của ta rất
thích hợp để làm lô đỉnh.

- Nếu như vậy thì ngươi đi theo đi, xem kỹ những chỗ ta đặt chân, đi

sai một bước tự hại chết mình thì cũng đừng có trách ta.

Địch Cửu cũng không hề dừng bước, bắt đầu đi vao trong không gian

giảo trận rồi.

Toàn bộ thần niệm của hắn đã tản ra hết, đi vào bên trong loại đại trận

nguy hiểm như vậy, Địch Cửu đương nhiên không dám sơ suất chút nào rồi.
Còn chuyện Tần Âm có thể đi theo bước chân của hắn không thì còn tùy
thuộc vào vận may của nàng ta.

Tần Âm đang tính nói cho Địch Cửu nghe sự đáng sợ của trận pháp

này bởi vì nàng đã chính măt nhìn thấy một tu sĩ Kim Đan bị trận pháp này
vặn thành bột phấn. Nếu như không phải nàng không dám ở bên ngoài một
mình thì nàng nhất định sẽ không đi vào trong này với Địch Cửu đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.