THIÊN HẠ ĐỆ CỬU - Trang 288

Cuối đường quả nhiên có một cái hồ lớn. Đứng bên bờ hồ, Địch Cửu

có thể thấy rõ phía đối diện có ba chữ to Viện Võ Thuật.

Dưới bảng tên là một tấm cửa sắt rất dày. Vừa nhìn thấy bảo an đứng

cạnh cửa thì Địch Cửu liền biết mình không thể lén lút đi vào giống như ở
Thái Nguyệt đảo.

Hồ và cửa lớn của viện Võ Thuật được nối liền bởi một cây cầu đá.

Nhìn cái bóng của viện Võ Thuật in trên mặt hồ, Địch Cửu không chỉ cảm
thấy huyền ảo mà còn có cảm giác yên lặng bình an. Dường như nơi này là
thế ngoại đào viên để tĩnh tu chứ không phải viện Võ Thuật.

Dù biết rõ mình sẽ không được vào nhưng Địch Cửu vẫn bước lên

cầu. Theo những gì Tề Hưởng nói thì cô gái tên Kế Hiểu Dung kia đang
học tại viện Võ Thuật, thế nhưng hắn lại không thể vào trong thì làm sao có
thể gặp cô ấy đây?

Đứng trước cửa viện Võ Thuật, Địch Cửu không cần hỏi cũng biết

mình chắc chắn không được vào. Xem ra Tề Hưởng chưa từng tới đây nên
mới không biết nơi này được bảo vệ nghiêm ngặt như vậy.

- Làm cách nào mới có thể đi vào?

Thấy hai gã bảo vệ không hề mở cửa, cũng chẳng thèm nói chuyện,

Địch Cửu đành bất đắc dĩ hỏi.

- Anh không được vào. Không phải giảng viên và học sinh của viện,

cũng không có thư mời thì chỉ có thể đứng ngoài.

Giọng nói thanh thúy xen lẫn mắc cỡ bỗng vang lên.

Người vừa nói là một cô gái mặc váy màu hồng, vài sợi tóc dính trên

mặt, làm cho dung nhan tú lệ của cô tăng thêm mấy phần ngây thơ và khả
ái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.