THIÊN HẠ ĐỆ CỬU - Trang 321

Địch Cửu cười ha ha một tiếng nói:

- Mấy tháng trước, khi ở Vong Xuyên sơn mạch tôi có gặp một cô gái

bị rắn độc cắn, lúc ấy cô ta chỉ còn chút hơi tàn. Cũng may mệnh của cô ta
còn chưa đến mức tận mới gặp được tôi, khi ấy tôi dùng mấy phút liền có
thể cứu sống. Loại độc mà cô ta trúng phải, có thể nói không người nào có
thể giải. Cô ấy cũng là người có danh tiếng tên là Du Mộc, nếu không tin
cô có thể đi hỏi cô ấy xem có phải đã từng được Địch Cửu cứu hay không.

- Mấy ngày trước, tôi còn cứu một người chết từ nhà xác trở về ở bệnh

viện Ái Bác tại Lâm Xuyên, không tin cô cũng có thể đi hỏi. Tôi có thể nói
thật cho cô, sở dĩ y thuật của tôi cao như vậy lại không có nổi danh, là bởi
vì tôi không có hứng thú với sự nổi tiếng. Nếu không phải Kế gia có người
cần tôi. . . Không đúng, nếu không phải có người quen giới thiệu tôi đi giúp
Kế gia một chuyện, thì người Kế gia có dùng kiệu cũng không mời được
bản thần y. Cho cô một câu nói cuối cùng, chỉ cần anh của cô còn sống, thì
tôi sẽ có biện pháp cứu anh ta. . .

Nếu như Địch Cửu chỉ nói là cứu một cô gái trúng độc, thì Kế Hiểu

Dung thật sự vẫn còn muốn đi tìm hiểu để chắc chắn. Nhưng hiện giờ Địch
Cửu thế mà khoác lác thổi phồng đến mức ngay cả người chết ở nhà xác
cũng đều có thể cứu sống, khi Kế Hiểu Dung nghe thấy vậy, thì trong suy
nghĩ của cô người này chẳng khác nào xem mình như kẻ ngu.

Nếu như không phải Kế Hiểu Dung lo lắng mình một khi đánh nhau

với Địch Cửu, thì có thể sẽ bị đuổi ra khỏi Viện Võ Thuật, không biết
chừng cô đã cho Địch Cửu một đấm rồi.

Kế Hiểu Dung cố nén lửa giận trong lòng, nhìn chằm chằm Địch Cửu

lạnh lùng nói:

- Anh lợi hại như vậy, vậy chắc chắn biết tác dụng của Tô Hợp Hương

chứ? Anh nói một chút tác dụng của nó là gì đi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.