THIÊN HẠ ĐỆ CỬU - Trang 648

Tiểu Thụ Nhân nhẹ nhàng thở ra, một nhánh rễ cây bao lấy một viên

ngọc giản đưa tới cho hắn.

Địch Cửu bắt lấy ngọc giản, thần niệm quét một chút, trong lòng vô

cùng vui mừng, lập tức hung hãn nói:

- Cái thứ cậu cho tôi không phải một Ngọc Giản Trận Pháp rác rưởi

sao? Linh thạch đâu? Đan dược đâu? Pháp bảo đâu?

Nói đến đây Địch Cửu nhớ tới một chuyện rất trọng yếu, lớn tiếng hỏi:

- Còn nhẫn trữ vật đâu?

Nghe được lời hù dọa của Địch Cửu làm Tiểu Thụ Nhân khẽ run rẩy,

vội vàng nói:

- Không có nhẫn trữ vật...

Địch Cửu cười hắc hắc:

- Cách cậu lừa gạt tôi và trí lực của cậu sao giống nhau vậy? Một nơi

có người bế quan mà không có nhẫn trữ vật?

Hỏa cầu trong tay lần nữa giương lên, khí tức hỏa diễm nồng nặc.

- Thật sự không có, chỉ có một cái ngọc giản thôi, hay là hắn nhét vào

phía ngoài...

Tiểu Thụ Nhân lại khẽ run rẩy, có chút sợ hãi nhìn hỏa cầu Địch Cửu,

âm thanh mang theo một tia sợ hãi cùng nghẹn ngào.

Đối với nó, sợ hãi bị hỏa thiêu chết cũng giống như Du Tiệp sợ hãi khi

bị hút máu đến chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.