THIÊN HẠ ĐỆ CỬU - Trang 678

bao lâu. Đi dọc theo con sông này tiến về phía trước, Địch Cửu đi chừng
nửa ngày, lúc này mới đi đến cột mốc được đánh dấu thứ hai – ba cây cổ
thụ đan xen vào nhau.

Theo như bản đồ miêu tả, Địch Cửu đứng ở chỗ khe hở của ba cây cổ

thụ đan xen nhau kia nhìn xem qua bên kia, quả nhiên nhìn thấy ở một chỗ
xa có một ngọn núi cao ngất ẩn mình trong mây.

Động phủ được bản đồ đánh dấu chính là ở dưới ngọn núi đó.

Có lẽ do phần lớn yêu thú vùng này đã chạy đi quảng trường Tiên Nữ

tinh, cho nên Địch Cửu cực kỳ dễ dàng đi tới dưới chân ngọn núi lớn kia.

Sau khi đến nơi Địch Cửu mới hiểu ra, vì sao không ai tiến vào trong

động phủ mà lại truyền trở về thông tin ở đây có một cái động phủ.

Cái động phủ này thật sự là rất rõ ràng, trước mặt hắn là một con

đường đá bằng phẳng rộng chừng ba bốn trượng. Bởi vì đã lâu không có
đấu chân người, trên con đường đá này có rất nhiều cỏ dại và bụi gai hoang
mọc lên.Cuối con đường là cánh cửa của động phủ trông vô cùng khí phái
xa hoa, trước cửa động phủ còn có hai cột đá thật lớn, trên cột còn khắc đầy
các loại tranh vẽ.

Hai bên con đường đá kia toàn là các loại xương khô, Địch Cửu còn

thấy rõ ràng một gốc cây mây đang quấn quanh một bộ xương, mà trên bộ
xương đó còn đang mặc quần áo ngụy trang.

Địch Cửu than thầm, nhìn tình hình này, cái con đường đá này chính là

con đường dẫn tới tử vong a.

Thân hình của Địch Cửu chợt lóe lên, dừng lại giữa một bụi cỏ mọc

một bên, đồng thời còn cho mình một cái cấm chế ẩn nấp đơn giản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.