- Tiểu Thụ Nhân, ký hiệu thần niệm là gì?
- Đại ca, chúng ta đây là từ Thiên Cương Cung đi ra rồi sao?
Thụ Đệ vừa chui ra liền kích động kêu lên.
Địch Cửu vỗ tay một cái:
- Đừng nói linh tinh nữa, bây giờ ngươi nói cho ta biết ký hiệu thần
niệm là gì?
Lúc này Thụ Đệ mới phản ứng kịp, có đôi khi người đại ca này của
hắn có tính tình không được tốt, tên gia hỏa bị chém hai chân nằm trên mặt
đất, đó là ví dụ.
- Đại ca, thực ra thần niệm cũng được coi là một loại cấm chế…
Thụ Đệ chỉ nói một câu, Địch Cửu liền hiểu được.
- Chỗ của ta có một ký hiệu thần niệm là ngọc thạch, có thể lấy cho
ngươi xem.
Âu Dương Đào muốn lấy thứ đó từ trong túi trữ vật.
Địch Cửu không chút do dự đánh Âu Dương Đào hôn mê, cầm lấy túi
trữ vật của hắn ta.
- Cửu ca, thật sự không ngờ huynh đánh nhau lợi hại như vậy. Còn có
Tiểu Thụ Nhân này nữa, là thứ gì vậy?
Lúc này Cảnh Kích ở một bên mới tỉnh táo lại, có chút kích động nói.
Địch Cửu giơ một quả cầu lửa trong tay lên, thiêu hủy dấu vết còn lại,
lại đào một vũng bùn chôn thứ bị thiêu hủy rồi nói: