THIÊN HIỂU - Trang 17

Dục Dao lắc đầu: “Không phải ta cố tình muốn đưa hắn đi, ta còn có

nhiệm vụ cũ vẫn chưa làm xong, ta muốn đuổi theo người đó để giết chết
hắn sao đó mới về phục mệnh với môn chủ.”

Người Phong Tuyết môn nhận nhiệm vụ mới xuất môn, nếu chưa xong

nhiệm vụ thì không thể nào trở về, lần này Dục Dao xuất môn là vì nhận
nhiệm vụ giết người, nhưng đã ám sát hắn một lần mà thất bại, người này
bỏ chạy xuống miền Nam, Dục Dao vừa hay lại gặp được Thanh Giác và
Tố Văn, hai người này cần nàng trợ giúp nên mới vào hoàng cung làm mồi.
Không ngờ được lúc ra ngoài lại mang theo phiền phức này…

Nghe Dục Dao nói như thế, hai người kia cũng không tiện hỏi nhiều

nữa…

Nàng xoay đầu nhìn thấy Thiên Hiểu vẫn còn nhìn chằm chằm đống

lửa cháy mà tán thưởng, Tố Văn than khẽ: “Ngươi thật sự muốn cùng hắn
đi đến phương Nam sao?”

Đương nhiên… không!

Dục Dao không thể nhịn được nữa đẩy tay Thiên Hiểu ra, lạnh lùng

nói: “Từ bây giờ bắt đầu chia hai đường, ngươi đi bên trái, ta đi bên phải,
ngươi đi xuống phương Nam tìm nhóm người phục quốc kia, ta đi làm
nhiệm vụ, ngươi đừng bám theo ta nữa.”

Sáng hôm sau, sau khi cùng Thanh Giác và Tố Văn chia tay, Dục Dao

cùng Thiên Hiểu đi về phương Nam, chỉ mới bắt đầu đi được nửa buổi thôi,
Dục Dao liền không chịu nổi tính tình của Thiên Hiểu. Hắn gặp bất cứ gì
cũng đều thốt lên khen ngợi, hoa dại ấy đẹp quá, cây to kia đẹp quá, con
đường này uốn lượn đẹp quá, trời xanh mây trắng trong mắt hắn tựa như
phong cảnh độc đáo lắm, nhìn con sông nhỏ chảy cũng nhìn rất lâu. Nhưng
đáng giận nhất là, hắn luôn nắm tay Dục Dao, nói gì cũng không chịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.