đừng có nhân cơ hội lặn mất, kể cả có phải đến cục công an dùng vệ tinh
định vị, chị cũng phải tìm được em". Nghê Lạc trợn mắt lườm cô: "Tôi vào
viện với chị, sau đó về nhà với chị, được chưa?". Môi Nghê Gia tái nhợt đi,
bặm miệng: "Thế còn tạm được"
=================
Chương 18
Bãi để xe của bệnh viện rất chật, cửa xe bên Nghê Lạc không thể mở nổi,
chỉ có thể xuống cùng bên với Nghê Gia. Cậu vừa định xuống xe, không
ngờ Nghê Gia bất chợt đập mạnh cửa, nếu không phải cậu phản ứng nhanh
đưa tay ngăn lại, chỉ e đã bị đập cho méo mặt rồi! Chắc chắn là cố tình!
Nghê Lạc cáu sườn, toan xuống xe đi nói lý với Nghê Gia, vừa ngẩng đầu
lên đã trông thấy Trương Hinh. Nghê Lạc tuy bị giam suốt một tuần giữa
chốn toàn đực rựa, nhưng gặp lại Trương Hinh, cậu thật sự không thấy thích
thú gì. Quả tình, Trương Hinh rất có nghề, nắm được thóp cậu một thời
gian, nhưng mấy trò mèo này dù sao cũng không kéo dài được lâu. Vì Nghê
Lạc mất di động, xa lánh luôn giọng điệu nhõng nhẽo quyến rũ và đống tin
nhắn sặc mùi ỡm ờ đồi trụy của cô ả, sự lưu luyến về mặt sinh lý với ả đã
tan biến như bong bóng xà phòng từ lâu. Lâu rồi cậu cũng chưa từng nhớ
đến ả, dẫu sao, sự chú ý của cậu đều đặt cả ở việc "làm thế nào để bóp chết
Nghê Gia" rồi. Cậu cũng biết, giờ mà ra ngoài tỏ vẻ anh hùng, chắc chắn sẽ
bị Nghê Gia cho một cú quét chân như lốc xoáy để cậu vào nề vào nếp, có
khi giao kèo "ngoan ngoãn đi học" trước đó còn bị hủy thẳng tay mất. Bởi
thế, cậu ngoan hiền ngồi trong xe, xoa xoa cánh tay đang đau nhức. Chắc
chắn chị ta cố ý, có nhắc nhở thì cũng không cần phải dùng chiêu nặng vậy!
Nghê Gia vừa xuống xe đã ngó thấy Trương Hinh đeo kính râm, rất có
phong cách ngôi sao, khí thế tràn trề, quý phái lạnh lùng, có vẻ như đã đứng
đợi ở đây từ lâu. Nghê Gia dựa vào cửa xe, ngoài mặt mỉm cười nhưng
trong lòng lạnh tanh. Trương Hinh bỏ kính râm xuống, nở nụ cười theo
đúng tiêu chuẩn diễn viên: "Lần trước còn chưa kịp hỏi tên của em". Nghê
Gia không do dự, cười ngọt như mía lùi: "Em họ Bạch, tên là Bạch Liên".
Trương Hinh cau mày, tên gì mà như người cổ đại vậy? Nhưng không quan