THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 126

Nghê Lạc lặng đi một hồi, bất đắc dĩ thở dài: "Nghê Gia, tôi không hiểu sao
chị cứ gây khó dễ cho chị ấy như thế? Nhưng chị ấy làm chị gái tôi mười
tám năm, tình cảm trước kia không phải nói không có là không có được.
Chị làm thế này, tôi thật sự rất khó xử!".

Sao Nghê Gia lại không biết điều này chứ?

Cô cầm một ly champagne, uống một hơi cạn sạch, không thể tiếp tục thế
này nữa. Bộ mặt thật của Mạc Doãn Nhi chưa bị mọi người nhìn rõ một
ngày thì ngày đó vị trí của cô vẫn luôn ở vào thế bị động.

Tình cảm người nhà mười tám năm không thể chia tách một cách dễ dàng
được, nếu cô xung đột trực diện với Mạc Doãn Nhi, sẽ chỉ khiến Nghê Lạc
và mẹ càng đứng về phía ả.

Nhưng, Mạc Doãn Nhi rất giỏi ra vẻ, cô không thể tìm được sơ hở. Nếu
không phải kiếp trước chịu ngần ấy khổ sở đắng cay, cuối cùng rơi vào kết
cục như thế, cô vẫn cho rằng tuy Mạc Doãn Nhi hận cô nhưng vẫn còn có
tình cảm với Nghê Lạc và mẹ, nhưng kết quả thì sao?

Ả là loại con gái có thể giẫm đạp bất cứ ai dưới chân để đạt được mục đích
của mình!

Loại con gái này không đáng để bất cứ ai yêu thương, nhưng ả lại có được
sự tin tưởng của bao nhiêu người như thế.

Nghê Gia đặt ly champagne xuống, liếc nhìn Tống Nghiên Nhi cười tươi
như hoa bên cạnh Mạc Doãn Nhi. Tống Nghiên Nhi và Mạc Doãn Nhi từ bé
đã là "chị em họ", lại là cạ cứng, giờ còn chung sống trong cùng một nhà,
nếu có thể khiến Tống Nghiên Nhi đứng về phe đối đầu với Mạc Doãn Nhi,
thế thì tốt rồi!

Nghê Lạc thấy Nghê Gia thất thần, có vẻ rất bất an, bèn khẽ khàng nắm lấy
tay cô.

Giờ Nghê Gia mới hoàn hồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.