THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 141

của nó, bị người ta mắng là đồ con hoang, bị vợ cả nhà người ta sai người
đuổi theo phải trốn đông trốn tây. Mùa đông, nó có gia sư đến tận cửa, ngồi
trước lò sưởi dạy nó đánh piano; Mạc Mặc tiếp khách của bà ta đến rung
giường, đuổi con ra khỏi nhà. Trời âm mười độ, con phải chồm hỗm ngồi
nhờ ngoài hàng tạp hóa làm bài tập, lạnh muốn rụng tay cũng không được
mua găng tay cho, nếu thành tích không tốt thì không được cấp học bổng,
sẽ phải thôi học. Nó học lễ nghi bàn ăn, học khiêu vũ, học giao tiếp với mẹ;
con theo Mạc Mặc, lúc túng thiếu nhất còn phải đóng giả làm ăn mày lừa
tiền ngoài đường, bị mắng bị chửi cũng phải liếm mép mà cười, mặt trơ trán
bóng vòi cho bằng được! Nó ở trường hay ở nhà cũng có thể thảnh thơi đọc
sách vui chơi, con thì phải giặt giũ nấu nướng làm đủ mọi việc, còn phải đề
phòng khách làng chơi của bà ta quấy rối! Con bị người của vợ cả người ta
bắt bán cho bọn buôn người! Năm mười tám tuổi, Mạc Mặc còn định bán
con cho kẻ khác làm gái! Mẹ thân yêu của con, còn muốn con lấy ví dụ so
sánh cho mẹ không?"Bà nội đổ ập xuống ghế, nhắm đôi mắt hằn kín nếp
nhăn, nước mắt lăn dài trên đôi má già nua. Nghê Lạc ngồi ngoài cửa trong
bóng tối, bỗng gai mắt kì lạ, cậu nhìn chằm chằm vào hư không, cắn chặt
mu bàn tay bật cả máu, nhưng không đau bằng một phần vạn nỗi đau trong
lòng. Còn Trương Lan, biểu cảm khuôn mặt cũng như chết lặng đi."Thế
nên..." Nghê Gia khóc không thành tiếng, nghẹn ngào hít sâu vài hơi cũng
không nói ra lời, lật lại chuyện bao nhiên năm trước, giống như kéo rách
miệng từng vết thương một, nhức nhối đến thắt ruột thắt gan. Trong đôi mắt
đẹp của cô chỉ toàn lưu ly trong vắt đang rơi xuống thảm, vỡ vụn thành
những bông hoa nhỏ."Mẹ có biết lúc con mới đến cái nhà này, con có bao
nhiêu mong ước với mẹ không? Nhưng, ngày đầu tiên con đến đây, mẹ có
biết mẹ đã bắt bao nhiêu lỗi sai của con không? Hai mươi chín!"."Nghê
Gia, phải đặt chén trà lên miếng lót ly!""Nghê Gia, không được cầm đường
viên bằng tay!""Nghê Gia, phải bỏ quần áo vào giỏ!""Nghê Gia, không
được xếp đồ ăn như thế!""Mẹ, không ai dạy con, con phải học như thế nào?
Con ở trong cái nhà này, không dám làm gì, không dám nói gì, mẹ bèn nói
con kì dị xấc láo. Nhưng sáu tháng qua, mẹ đã từng quan tâm đến con
chưa? Từng hỏi về cuộc sống trước đây của con chưa? Từng tâm sự với con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.