THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 199

"Không sao cả." Nghê Gia kéo cậu, "Đi nói với mẹ một tiếng, hai chị em
mình đi thôi".

Hai chị em vừa mới quay người lại, đã nghe sau lưng truyền đến một giọng
nữ hiền dịu lại thân thiết: "Lạc Lạc!".

Mạc Doãn Nhi không biết xấu hổ vừa mới trộm điện thoại của cô, mà
nhanh thế đã chạy tới đây rồi?

Nghê Gia tỉnh rụi liếc nhìn Nghê Lạc, thoạt nhìn cậu rất thản nhiên, không
biểu cảm gì, nhưng Nghê Gia nhận ra, cậu đang kiêng dè tâm tình của cô.

Không chỉ có Mạc Doãn Nhi, mà Mạc Mặc cũng đến theo.

Mạc Mặc vừa thấy Nghê Lạc, mặt đã trưng ngay ra một nụ cười: "Đây là
Lạc Lạc sao? Mặt mũi tuấn tú quá, cô thường nghe Doãn Nhi nhắc đến em
trai là cháu. Bao năm nay, may nhờ có cháu chăm sóc người làm chị là con
bé!".

Nghê Gia đứng bên cạnh lạnh lùng quan sát, cảnh tượng này nhang nhác lúc
cô vừa vào nhà họ Nghê, hai mẹ con nhà này đều là cao thủ cô lập cô!

Mà lần này thì khác ở chỗ, Nghê Lạc không phản ứng gì, cũng không trả
lời, ấn đường hơi cau lại, trên mặt có chút khó chịu.

Mạc Mặc tươi cười hớn hở nói xong, phát hiện Nghê Lạc không chỉ không
lịch sự đáp lời mà thậm chí cũng chẳng buồn chào hỏi, sắc mặt cực kì sa
sầm.

Tim bà ta lại rớt cái độp, sao lại thế này? Chẳng lẽ ngay cả em trai của Mạc
Doãn Nhi cũng xem thường trưởng bối như bà ta sao? Buổi ra mắt giới
thượng lưu hôm nay thật sự quá thất bại!

Mạc Mặc cười gượng, nhìn Mạc Doãn Nhi, muốn xua tan sự xấu hổ: "Doãn
Nhi, em trai con sợ người lạ, không thích nói chuyện à?".

Mạc Doãn Nhi cũng thấy lạ, vừa định hỏi, Nghê Lạc đã hòa nhã buông một
câu: "Chỉ là không thích nói chuyện với bà thôi!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.