THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 291

cải thiện quan hệ của em với cô Tưởng, sẽ không làm anh khó xử. Chỉ cần
được ở bên anh, em đã rất vui rồi".

Ninh Cẩm Niên ôm ả, thở dài thườn thượt: "Em chịu ấm ức rồi, nếu mẹ anh
có thể lo lắng cho anh như em thì tốt biết mấy".

Mạc Doãn Nhi cười cười, lòng lại thầm tính toán, kéo Ninh Cẩm Niên từ
phía mẹ hắn sang mình thật sự là một việc đầy tính khiêu chiến mà, chỉ nghĩ
thôi đã thấy sóng triều mênh mông dâng ngập lòng.

Lúc Mạc Doãn Nhi đến phòng khách của trường, phát hiện Tưởng Na đang
ngồi uống café trước cửa sổ. Giờ ở đây chỉ có một mình bà ta, rất thích hợp
để bồi dưỡng tình cảm.

Cô ả bước vào, ánh mắt Tưởng Na liền chĩa thẳng vào ả. Mạc Doãn Nhi bất
giác lạnh cứng sống lưng, đôi mắt khôn khéo lõi đời của Tưởng Na như chỉ
cần liếc một cái đã có thể hiểu được suy nghĩ của người khác.

Người phụ nữ trung niên tao nhã này bề ngoài nhìn có vẻ dịu dàng, nhưng
sự sắc bén lộ rõ khiến người khác không lấy gì làm thoải mái.

Ả vừa khom người chào đã nghe tiếng tách café chạm vào đĩa. Tưởng Na
buông tách xuống, thong dong lên tiếng, ẩn chứa sự sắc sảo vô hình: "Tôi
không đồng ý để cô và Cẩm Niên ở bên nhau".

Mạc Doãn Nhi khựng lại: "Sao cơ ạ?".

Tưởng Na mỉm cười đủng đỉnh, nhưng rõ ràng không có thành ý: "Cô cũng
coi như đứa có ăn có học, chẳng lẽ không nhận ra chênh lệch giữa cô và nó
sao? Với thân phận của cô, tìm một người bình thường sẽ tốt hơn chứ?
Không phải mẹ cô gả vào nhà họ Tống thì cô là tiểu thư họ Tống đâu".

Những lời khinh bỉ rủ rỉ êm tai từ miệng trưởng bối mới là đòn đau nhất.
Mạc Doãn Nhi tức tối nhưng vẫn cười, không hề lùi bước: "Nhưng Ninh
Cẩm Niên thích cháu".

"Thích thì sao? Hôn nhân của con cháu gia tộc lớn vốn không thể theo ý
mình được." Tưởng Na nhẹ nhàng khuấy tách café, cười rất kì lạ, như giễu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.