THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 296

Tần Cảnh chớp mắt, hỏi tiếp: "Phải rồi, ngày kia em đi Macau à?".

"Vâng, sao chị biết?" Nghê Gia kinh ngạc, chẳng lẽ là Việt Trạch nói sao?
Có lần cô với Việt Trạch hẹn hò bị Tần Cảnh và Doãn Thiên Dã bắt gặp.
Tuy cả hai người họ ra vẻ như không phát hiện, nhưng ai cũng biết tỏng rồi.

Tần Cảnh liếc nhìn cô, cười nhẹ tênh: "Tại chị với Thiên Dã cũng đi cùng
mà. Tốt quá, đến lúc đó chúng ta lại có thể chơi với nhau rồi. Mà nghe nói
Macau cuối tuần sau còn có carnival đó".

"Hay quá." Nghê Gia vui vẻ đáp. Cô chưa từng đi du lịch xa với bạn bè bao
giờ, chỉ nghĩ thôi đã thấy rất hấp dẫn rồi.

Tần Cảnh nói xong, lại nghiêm túc theo dõi buổi diễn, lòng thầm oán thán,
đồ thần kinh Việt Trạch cũng nhọc lòng quá cơ.

Tình hình là như thế này...

Việt Tiểu Trạch trầm tư: "Anh muốn ở cùng Nghê Gia, làm thế nào bây
giờ?".

Tần Tiểu Cảnh chống cằm: "Nếu quá nóng vội, chỉ có lần một chứ không có
lần hai đâu".

Việt Tiểu Trạch nhíu mày: "Anh muốn ở cùng Nghê Gia, làm thế nào bây
giờ?".

Doãn Tiểu Dã đề nghị: "Nói khách sạn chỉ còn một phòng thôi".

Tần Tiểu Cảnh đá đá: "IQ ở đâu hả?".

Việt Tiểu Trạch cố chấp: "Anh muốn ở cùng Nghê Gia, làm thế nào bây
giờ?".

Nếu Tần Cảnh và Doãn Thiên Dã cũng đi, để tiện qua lại, tốt nhất là mọi
người ở cạnh nhau. Hơn nữa khách sạn "hỗn loạn", "không an toàn", vậy ở
phòng tổng thống một phòng hai gian thì tốt hơn. Thế nên, Việt Trạch và
Nghê Gia phải ở cùng nhau, đương nhiên là chuyện hai năm rõ mười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.