THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 337

"Vậy anh phải làm gì đó để đền bù tổn thất cho em."

Việt Trạch nhíu mày suy nghĩ một lát, nói: "Hay là em muốn thứ gì anh cho
em thứ đó?".

"..."

Anh đúng là người đàn ông nhạt nhẽo, câu này chẳng khiêm tốn chút nào.

Việt Trạch thấy cô không nói gì, cảm thấy có lẽ sai ở đâu, nói tiếp: "Hay thế
này, anh nợ em một việc, sau này bất cứ lúc nào em muốn bắt anh làm một
việc cũng được hết. Thế được không?".

Nghê Gia nghĩ ngợi, thản nhiên gật đầu: "Vậy được rồi, em không giận
nữa".

Giờ Việt Trạch mới cười thư thái, vẻ nghiêm túc ẩn hiện trên vầng trán đã
hoàn toàn biến mất, không dằn nổi lòng ôm cô chặt hơn.

Nghê Gia dựa vào anh, không ngoái đầu lại: "Nhưng anh cũng thật là, tự
nhiên lại nghĩ ra cách nói dị hợm thế".

Mặt Việt Trạch sầm xuống, mắt lóe lên vẻ lạnh lẽo.

Ninh Cẩm Nguyệt quả thật đã bỏ thuốc vào cốc nước của Nghê Gia, chẳng
qua đó là nửa viên vitamin C. Đương nhiên anh không cho rằng, Ninh Cẩm
Nguyệt chạy đến Macau xa xôi chỉ nhằm bổ sung vitamin cho cô.

Cách giải thích duy nhất là cô ta thật sự định thả thứ gì đó vào, nhưng giữa
đường đã bị ai đó đánh tráo. Muốn biết ý đồ của cô ta và người đổi thuốc,
rất đơn giản, chỉ cần điều tra xem ai ra vào phòng 1824.

Lúc này, Ninh Cẩm Nguyệt đang vui vẻ nằm cạnh bể bơi bên dưới khách
sạn, đeo kính râm, mặc bikini tắm nắng.

Cô ta đã dặn người chờ khi Nghê Gia vào phòng sẽ khóa trái cửa lại. Chờ
khi anh trai cô ta và Nghê Gia gạo nấu thành cơm, nhất định Mạc Doãn Nhi
sẽ tức chết. Trong phòng cũng đặt sẵn máy quay, đợi khi Việt Trạch xem
được đoạn video, cô ta không tin anh còn có thể đối tốt với Nghê Gia nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.