THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 372

Anh định đến cạnh cô, nhưng lại bị rất nhiều bạn bè lâu ngày không gặp
trong buổi tiệc giữ rịt lấy, đòi uống với anh một chén, Việt Trạch cũng
không thể từ chối.

Trong lúc uống rượu, có một người bạn chỉ vào Tống Nghiên Nhi phong
tình vô hạn, nói: "Cô Tống kia là người con gái đẹp nhất tôi từng gặp".

Anh ta vừa dứt lời, một người khác đã lắc đầu: "Bản thân tôi lại thấy khí
chất cô Nghê tuyệt hơn nhiều".

Bàn tay cầm ly rượu của Việt Trạch thoáng chững lại, anh nhìn sang, chỉ
thấy cô gái của anh vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh, hơi nhếch môi theo thói quen.
Gió đêm thổi qua mái tóc, thổi qua cả chiếc áo sơ mi mỏng như cánh ve cô
mặc. Bộ bikini xanh biển, vòng eo thon lộ ra dưới tấm áo. Đôi chân thon
dài còn vô thức đong đưa như trẻ con.

Rất trong sáng, rất gợi cảm.

Lại thêm một người khác đồng tình: "Rất hi vọng có một ngày, cô tiểu thư
đó có thể mặc áo sơ mi của tôi".

Việt Trạch đặt cạch ly rượu trong tay xuống bàn, không để ý đến ánh mắt
kinh ngạc của những người xung quanh, đứng dậy đi đến chỗ Nghê Gia.
Buổi tiệc này chẳng có gì thú vị, chắc chắn Nghê Gia cũng thấy chán, anh
muốn đưa cô đi.

Nhưng đi được vài bước, anh lại dừng chân.

Nghê Gia muốn tham gia buổi tiệc này là có lí do của cô, anh thật sự không
nên can thiệp. Nhưng một cảm giác kỳ quái nào đó trong anh đang phá rối,
giống như Nghê Gia là người của mình Việt Trạch anh, những người khác
đều không được nhìn cô. Anh đang mãi nghĩ ngợi thì điện thoại vang lên,
có vài việc vẫn chưa xử lý xong, Việt Trạch đứng nhìn Nghê Gia từ đằng xa
một lát, sợ xuất hiện rồi lại đi sẽ khiến cô thất vọng hơn, nên dứt khoát
không chào hỏi gì mà bỏ đi trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.