THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 390

"Ồ?" Tôn Triết dần hăng hái hơn.

Việt Trạch liếc Liễu Phi Dương đứng sau y một cái nhẹ như gió thoảng mây
bay, nói: "Nghe nói anh trai Trình Hướng của anh rất muốn cánh tay phải
của tôi, tôi cược cánh tay phải này, sao hả?".

Nghê Gia trố mắt: "Việt Trạch, anh điên rồi? ??".

Cô xông lên phía trước một bước, hai tay bấu chặt mép bàn, nhìn chằm
chằm Việt Trạch, mắt đỏ hoe, gằn từng tiếng: "Việt Trạch, tôi với anh không
có quan hệ gì, tôi thật sự không nhờ anh đến lo hộ".

Nghe cô nói xong câu đó, rốt cuộc Việt Trạch cũng chậm rãi ngẩng đầu lên
nhìn cô, đôi mắt đen không một chút ánh sáng, sâu thẳm như muốn nhấn
chìm người khác.

Kiểu con gái hễ cuống lên là hung dữ nói hươu nói vượn này thật đúng là...

Kiểu con gái rõ ràng là sốt ruột lo lắng đỏ hoe mắt rồi mà vẫn còn cố
giương nanh múa vuốt với anh này thật đúng là...

Nghê Gia nhìn đôi mắt tĩnh lặng của anh, đột nhiên không còn gì để nói,
trong đầu chẳng hiểu vì sao không còn suy nghĩ gì nữa.

Có lẽ, đi theo anh thôi.

Nếu anh đã nói vận mệnh của hai người đã gắn kết với nhau, vậy cô cứ giao
cho anh.

Cho dù kết quả hôm nay là kết cục xấu nhất, chẳng phải vẫn có hai người
cùng nhau gánh vác ư? Dẫu thế nào cũng sẽ không cô đơn nữa.

Nước mắt ngân ngấn trong mắt Nghê Gia tan đi, cô lặng lẽ tìm một chiếc
ghế gần đó rồi ngồi xuống.

Tôn Triết ngồi đối diện xoa cằm nghĩ ngợi một lát, phát hiện y đã lọt vào
bẫy của Việt Trạch. Tay phải của Việt Trạch và đêm đầu tiên của Nghê Gia,
đương nhiên là vế sau khiến y vui mừng hơn, huồng hồ, y cũng không đủ
khả năng chặt cánh tay phải của Việt Trạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.