THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 394

Hắn ta, Việt Trạch? Là con của thần may mắn?

Tôn Triết khịt mũi khinh thường, nhưng lòng bàn tay lại ướt đẫm mồ hôi.
Lẽ nào Việt Trạch đang lừa y? Nhưng hắn ta là kẻ làm việc cẩn thận, sao có
thể xốc nổi đặt tiền cược lớn như thế.

Rốt cuộc là thế nào?

Nhân viên xáo bài hỏi: "Chắc chắn không rút lui chứ ạ?".

Việt Trạch lạnh nhạt nói: "Không rút", nói xong, anh quay đầu sang phía
Nghê Gia, mặt mũi cô bé con đã tái mét, vô cùng căng thẳng và lo lắng nhìn
anh. Việt Trạch nhìn cô một lúc lâu, không nhịn được đưa tay xoa khuôn
mặt đã lạnh cóng của cô, mỉm cười.

Anh lại bỏ tay xuống, nắm lấy bàn tay đang siết chặt của cô.

Tôn Triết nhìn chòng chọc cảnh này, rồi nhìn khóe môi ẩn chứa ý cười mờ
nhạt của Việt Trạch, sợi dây căng lên trong đầu đột nhiên đứt phựt: "Tôi bỏ
cuộc!".

Tôn Triết y chưa bao giờ thất bại, nhưng hôm nay thần bài Baccarat lại bại
dưới tay Doãn Thiên Dã thông minh, và dù rõ ràng là rất may mắn trong trò
Infinite Bluff nhạt toẹt kia, nhưng vẫn thua bởi tay mơ Nghê Gia.

Y có phần hận sự sắp xếp của ông trời, hôm nay y rút bài đẹp như thế, thậm
chí còn có thể ghi vào lịch sử trở thành một huyền thoại thường xuyên được
truyền miệng sau này, nhưng số y đỏ, số đối thủ còn đỏ hơn.

Nếu bỏ cuộc, y chỉ mất đi 3,5% của Hoa thị, nếu không bỏ cuộc, năm lá A
bích đen trong tay Việt Trạch sẽ làm y mất 7% Hoa thị và 20% Tôn thị. Y
không thể mạo hiểm như thế.

Tôn Triết vừa dứt lời, những dây thần kinh đang căng như dây đàn trong
đầu Nghê Gia lập tức như đứt lìa, cả người cô nhũn ra, gục trong lòng Việt
Trạch, nước mắt cô chảy trên bộ vest của anh như vỡ đê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.