THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 395

Việt Trạch ôm cô, ánh mắt dịu dàng, khẽ vỗ lên bả vai cô, nhẹ nhàng nói:
"Không sao rồi, không sao rồi".

Tôn Lý tức tối đấm lên tường, không nói lời nào, còn Tôn Triết lại rất hiểu
quy củ của casino, dù sao y cũng thắng được cổ phần của Hoa thị nhờ bài
bạc, thua cũng không tiếc. Nên y dứt khoát gọn gàng cầm văn bản, đóng
dấu rồi giao cho Việt Trạch.

"Cảm ơn." Việt Trạch nói một câu gọn lỏn, nhận tài liệu, đưa cho Nghê Gia
rồi đỡ cô bỏ đi.

Nghê Gia ôm chặt túi tài liệu, còn Việt Trạch ôm chặt cô như ôm báu vật, ra
khỏi phòng.

Trong phòng lặng ngắt như tờ, Tôn Triết hiếm khi hút thuốc cũng châm một
điếu lặng lẽ suy tư.

Tôn Lý bên cạnh phát hỏa: "Bluff cái gì? Cái trò bài bạc dùng vận may thế
này mà anh cũng chơi? Em thấy anh điên rồi, sao lại nghe lời con ranh thối
tha kia?".

Tôn Triết vô cảm liếc Tôn Lý: "Tôi thua mất những cái trước đây tôi thắng
được, chú tức cái gì? Tốt xấu gì tôi cũng thua một cách quang minh chính
đại, không như chú, bị kẻ khác uy hiếp bằng đoạn video cưỡng gian kia".

Tôn Lý nghẹn họng, đỏ mặt tía tai, gào lên một tiếng, đá đổ cái ghế.

Gã tức đến nỗi suýt đứng không vững, nhìn chằm chằm đống bài trên bàn,
đột nhiên tiến lên: "Em muốn xem xem, đứa con của thần may mắn rút
được năm lá A bích đen...".

Giọng tức tối bỗng im bặt, Tôn Lý kinh ngạc trợn tròn hai mắt, không dám
tin nữa.

Tôn Triết thấy gã đã hóa đá, ngẩng đầu lên: "Sao thế?".

Bàn tay Tôn Lý run bần bật, quay năm lá bài mình cầm trong tay ra cho y
xem, Tôn Triết cũng kinh ngạc đến nỗi cứng đờ cả mặt, điếu thuốc trên tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.