THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 435

Nghê Gia nghi ngờ bên cạnh cô có gián điệp, nên đã bảo Từ Hiền điều tra tỉ
mỉ các công ty xí nghiệp nhà họ Nghê có qua lại và các công nhân viên cốt
cán của Hoa thị.

Nghê Gia mặt nặng như chì, trong lòng đã hiểu rõ, đưa tập tài liệu lại cho
Từ Hiền: "Phải nghĩ cách xử lý hết những vị trí then chốt có vấn đề. Đúng
rồi, anh có tìm thấy bác sĩ tâm lý mà tôi nhờ anh không?".

"Tìm được rồi. Đó là Tiêu Lâm, trùng hợp nhất là, bà ta là vợ của bác sĩ
Phan – bác sĩ riêng của bà nội cô."

Đồng tử Nghê Gia co lại, quả nhiên là trùng hợp, bạn thân Tiêu Lâm của
Mạc Mặc lại có thể dính dáng đến nhà họ Nghê như thế.

Bất kể thế nào, bước đầu tiên trong kế hoạch của cô là phải bắt thóp được
Tiêu Lâm.

Nghê Gia vừa định đi thì chợt dừng bước, lấy một tờ giấy trong túi áo đưa
cho Từ Hiền, vẻ mặt bình tĩnh khác thường: "Anh tìm hộ tôi loại thuốc này,
nhưng không được nói cho bất cứ ai biết".

Từ Hiền nhìn tên thuốc xa lạ trên tờ giấy, không hiểu gì nhưng vẫn đồng ý.

Nghê Gia nhanh chóng liên lạc được với Tiêu Lâm qua sự giới thiệu của
bác sĩ Phan.

Ngồi trong phòng làm việc của Tiêu Lâm, Nghê Gia trầm tĩnh đưa mắt nhìn
quanh, bài trí rất đơn giản và sạch sẽ.

Cô nhớ láng máng ngày xưa khi còn ở Bắc Kinh, Mạc Mặc và Tiêu Lâm rất
thân thiết. Khi đó Mạc Mặc mỗi lần đến nhà họ Nghê mà không thể làm
thân với Mạc Doãn Nhi và thấy Trương Lan sống đời phu nhân nhung lụa,
khi trở về thế nào cũng cáu bẳn gào khóc. Đối tượng để bà ta khóc lóc kể lể
không ai khác chính là bác sĩ tâm lý Tiêu Lâm luôn luôn lắng nghe luôn
luôn thấu hiểu.

Sau này Nghê Gia chuyển đến Đại Liên, cũng phai nhạt dần ấn tượng với
Tiêu Lâm mới chỉ gặp vài lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.