THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 523

Nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt đầy vết máu của thị, hơi thở đã mong
manh yếu ớt hơn, "Tại mẹ không giữ lời hứa, không thể ở bên con thêm
nữa. Gia Gia, tha thứ cho mẹ, được không?".

Nghê Gia im lặng, ánh nhìn trong đôi mắt lưu ly như tan nát. Cô nhìn chằm
chằm thị, giống như muốn khắc sâu gương mặt này vào lòng. Người mẹ vất
vả lắm mới có lại được giờ có thể bị mất đi. "Cũng may, A Trạch sẽ bảo vệ
con, Lạc Lạc sẽ bảo vệ con, mẹ có thể yên tâm rồi. Việc tốt duy nhất mẹ
từng làm cho con cả đời này là sinh cho con một đứa em trai, đúng không?"

"Gia Gia, con ngoan của mẹ, đừng khóc, ngoan nào." Tay Trương Lan bê
bết máu, khẽ khàng yếu ớt lau nước mắt trên mặt Nghê Gia, "Đừng nhắm
mắt, mọi người sẽ cứu con".

Thị vuốt ve đôi má ấm áp mềm mại của con gái, đột nhiên cảm nhận được
niềm hạnh phúc xưa nay chưa từng có, thị yếu ớt nở nụ cười, "Còn chưa kịp
đi dạo phố với con, mẹ rất muốn đi".

"Gia Gia", thị khe khẽ khuỵu xuống, để lại cho Nghê Gia một nụ cười mềm
mỏng nhất tươi đẹp nhất, "mẹ yêu con".

Nghê Gia trơ mắt nhìn thị chậm rãi gục đầu xuống, chậm rãi khép mắt lại,
đến phút cuối im lìm không tiếng động, nhưng trên khóe môi rướm máu vẫn
nở nụ cười.

Cô mở to mắt, nước mắt rơi xuống. Mẹ nói, Gia Gia là con ngoan của mẹ.

Thế giới yên tĩnh kì lạ, chỉ có tiếng gió vù vù thổi qua ngọn cây, vang lên
những tiếng xào xạc.

Nghê Gia nhìn chòng chọc gương mặt của Trương Lan, gàn bướng nghĩ, mẹ
chỉ đang ngủ thôi.

Cô chỉ thấy trái tim như bị nghìn vạn mũi tên xuyên qua, đau đớn tột cùng,
họng lại xót xa nghẹn ứ, muốn gọi một tiếng "mẹ" nhưng chỉ mở miệng thì
khí huyết trào lên, không thể chịu đựng tiếp.

Không chống đỡ nổi nữa rồi, thật sự cô không chống đỡ nổi nữa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.