THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 607

Còn Nghê Gia cắn chặt răng, lòng liên tục cầu nguyện, nhất định phải nổ,
nhất định phải nổ.

Ninh Cẩm Niên bóp cò, cả người run như cầy sấy, ổ xoay xoay cách một
tiếng rồi yên tĩnh trở lại.

Ninh Cẩm Nguyệt xụi lơ luôn xuống đất, đầu óc Nghê Gia thì như bị ai cầm
dao chọc một cái, Ninh Cẩm Niên thoát được một kiếp nạn, tiếp theo là Việt
Trạch.

Ninh Cẩm Niên mặt không đổi sắc hít một hơi, đẩy khẩu súng trên mặt bàn
tới trước mặt Việt Trạch.

Việt Trạch mặt mày thờ ơ, không dừng lại mà cầm luôn khẩu súng nhắm
vào huyệt thái dương của mình.

Xác suất phát súng này có đạn đã lên tới 25%.

Có lẽ chính là phát súng này...

Nghê Gia cuối cùng cũng không chịu đựng nổi nữa, chạy về phía anh. Cô
quyết định, nếu tiếng súng vang lên thật, anh rơi xuống dưới, cô cũng phải
lao lên ôm lấy anh.

Nhưng Nghê Lạc lại ôm cô thật chặt, một tay bịt kín mắt cô. Trước khi mắt
bị che kín, cô thấy ngón tay Việt Trạch bóp cò.

Cơn đau và nỗi sợ tận đáy lòng lần này đã làm cô không kêu nổi thành
tiếng, trái tim đập thình thịch. Nhưng trong thinh lặng chỉ truyền đến tiếng
chuyển động của ổ xoay, kế đó không còn tiếng gì nữa.

Nghê Gia giằng tay Nghê Lạc xuống, thấy khẩu súng ngắn của Việt Trạch
đã rời khỏi đầu anh.

Việt Trạch ném khẩu súng cho Ninh Cẩm Niên, áp lực cũng theo đó mà đè
lên hắn ta. Lần này, sắc mặt Ninh Cẩm Niên càng trắng hơn, tuy chậm chạp
nhưng cuối cùng vẫn giơ súng, cố chấp trợn mắt, bóp cò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.