THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 662

A Trạch, nhờ có anh, mọi ước vọng của em đã trở thành hiện thực!

=================

Ngoại truyện 3: Việt Trạch

Nếu không có Nghê Gia, Việt Trạch sẽ chẳng phải là Việt Trạch của hiện
tại. Với Việt Trạch mà nói anh đã không còn gia đình từ rất lâu rồi.

Rất lâu về trước, Việt Trạch bé nhỏ vẫn còn nhớ tiếng mẹ thét lên: "A
Trạch, chạy mau! Đừng quay đầu lại, chạy mau!".

Bởi vậy, đã bao năm trôi qua, anh vẫn rất nghe lời, luôn luôn chạy về phía
trước, tới giờ vẫn chưa từng quay đầu lại. Trên đường đời, bởi luôn chạy
quá nhanh nên không có thời gian dừng lại tự vấn xem bản thân anh muốn
gì.

Trong tiềm thức, anh luôn tự nói với mình rằng, anh bận quá, không có thời
gian suy nghĩ đến vấn đề này, nhưng trong lòng lại rất rõ ràng, anh không
có bất cứ thứ gì muốn có được cả.

Thậm chí anh còn không hứng thú với phụ nữ. Mối quan hệ nào cũng khiến
anh cảm thấy nguy hiểm phải cảnh giác. Tình bạn, anh chỉ có mấy người
bạn hữu cố định, vậy là đủ. Tình thân, có ông nội có họ hàng, cũng đủ rồi.

Mục tiêu duy nhất cuộc đời anh là từng bước quản lý tốt công ty của gia
tộc, để truyền lại nó an toàn và vững chắc cho người thừa kế nhà họ Việt
đời tiếp theo.

Nói đến người thừa kế, vậy thì anh không thể tránh né việc phải lấy vợ sinh
con.

Anh cũng không bài xích. Có lẽ tìm một cô gái tốt hợp tuổi, môn đăng hộ
đối, cuộc sống hôn nhân bình thản êm đềm, cứ thế sống hết đời này cũng
không tồi.

Nhưng ý nghĩ này lại tan rã từng chút một nhờ Nghê Gia. Nhờ Nghê Gia,
anh càng ngày càng có lòng tham với cuộc sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.