THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 690

Bé nhím Nghê Gia Gia nói: "Đằng ấy thả tớ xuống đi".

Sói con Việt Tiểu Trạch bèn thận trọng thả nhím xuống đất.

Bé nhím giờ vuốt lên, ngoáy qua ngoáy lại, tháo cái nơ bướm trên người ra,
lại do dự chốc lát, mặt đỏ bừng, nhưng vẫn nhanh nhẹn cởi áo gai ra.

Lúc này, người bé nhím chỉ còn là một miếng thịt trắng hồng mềm mịn trơn
bóng phủ một lớp lông tơ mềm mại.

Sói con nhìn bé chằm chằm, mắt tối sầm lại, hỏi: "Em không cần gai của
mình à?".

"Ừm, bỏ đi." Bé nhím ngẩng đầu nhìn cậu, "Vậy là đằng ấy có thể ngậm tớ
vào miệng rồi".

Sói con cẩn thận ngậm bé nhím vào miệng, non nớt mềm thơm, lại còn ngọt
nữa, như đang ngậm thứ kẹo ngon. Lòng sói con vui lắm, lẩm bẩm: "Ăn
được thật rồi này".

Bé nhím đang rúc trong miệng cậu cảm nhận được sự ấm áp và an toàn
chưa từng có.

Cậu ngậm bé đi được một lát, rồi để bé chui ra, bò đến cạnh miệng cậu. Bé
nhím vươn đôi tay nhỏ ôm lấy mặt cậu, vùi mình vào lớp lông ấm áp xù xù
của sói con.

Vui quá!

Bé bò đến gần tai sói con, nói dẻo quẹo: "Sói con, tớ đã vứt bỏ hết gai của
tớ vì đằng ấy rồi. Sau này đằng ấy phải tốt với tớ, phải hết lòng bảo vệ tớ
đấy".

Sói con gật đầu: "Ừ. Nhất định rồi!".

Bé nhím lại vui vẻ lăn vài vòng trên người sói con, đến lúc mệt để cậu
ngậm vào miệng, ngoan ngoãn bước vào cõi mộng.

- -- -- -HẾT- -- -- -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.