THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 84

lặng ngầm cho phép. Năm bộ dây chuyền sản xuất có giá trị rất lớn, nếu có
thể dùng để đả kích Hoa thị, cũng không coi là thiệt! Ninh Cẩm Nguyệt
cười lạnh lùng: "Tôi nói rồi, tôi sẽ mua, để họ tiêu hủy". Tần Cảnh dựa vào
vai Doãn Thiên Dã, tỏ vẻ nhàm chán khẽ cười: "Bỏ một đống tiền để tiêu
hủy thứ người khác đang rất cần, cô Ninh, sở thích của cô đặc biệt quá nhỉ".
Ninh Cẩm Nguyệt tức tím mặt, chị ta nói thế chẳng phải bảo cô ta là một
người phụ nữ lòng dạ nham hiểm ngay trước mặt Việt Trạch ư? Cô ta toan
vặc lại, Tần Cảnh đã ngẩng đầu thủ thỉ bên tai Doãn Thiên Dã: "Thiên Dã,
mình đi cưỡi ngựa đi!". Doãn Thiên Dã ngoan ngoãn nghe lời vợ, đứng dậy
ngay lập tức, vài người khác như được đại xá, chóng vánh tìm đường lui
cho lành. Tần Cảnh đi ngang qua Việt Trạch, nói: "Chị thấy cô Ninh tức
giận lắm đấy, cứ để mấy cô ấy đánh nhau một trận đi. Cô Ninh thắng rồi, tự
khắc sẽ thỏa mãn cái thú tiêu tiền hại người này!". Ninh Cẩm Nguyệt đỏ
mặt tía tai, tức muốn nổ phổi, nhưng không ngờ Việt Trạch lại nở nụ cười,
còn gật đầu như thật, nhìn về phía Ninh Cẩm Nguyệt, vẻ lạnh lùng hiện lên
trong đôi mắt sâu không thấy đáy:"Cô Ninh thấy thế nào?"Móng tay Ninh
Cẩm Nguyệt đâm sâu vào lòng bàn tay. Nghê Gia đưa mắt nhìn Tần Cảnh,
tỏ vẻ biết ơn. Châm chọc rõ ràng như thế, Ninh Cẩm Nguyệt hẳn sẽ không
phô trương tiếp, hơn nữa, dẫu có đánh nhau thật, Ninh Cẩm Nguyệt là đối
thủ của cô sao? Đến Nghê Lạc thanh niên hăng tiết vịt còn chẳng đánh nổi
cô nữa kìa!"Đánh kiểu gì đây?" Ninh Cẩm Nguyệt đột nhiên bình tĩnh lại,
mỉm cười, "Nghê Gia, chúng ta so tài cưỡi ngựa đi, người nào thắng thì
nghe người đó". Tần Cảnh vốn đã đi xa chợt khựng lại, quay đầu nhìn:
"Nghê Gia cô ấy..."."Được." Nghê Gia đáp chắc nịch, cười với Tần Cảnh,
rồi quay sang Việt Trạch, "Nếu làm vậy, anh Việt sẽ không cảm thấy khó xử
nữa chứ?". Những người khác rất đỗi ngạc nhiên, Tống Nghiên Nhi cũng
nhất thời quên mất lập trường, kéo tay Nghê Gia, nói với Việt trạch:
"Không công bằng, Gia Gia mới chuyển về nhà họ Nghê được mấy tháng
chứ? Cậu ấy vốn không biết cưỡi ngựa. Ninh...". Cô nàng còn muốn mắng
Ninh Cẩm Nguyệt nữa, nhưng nhớ ra người ta là em gái người mình thích,
bèn nuốt câu tiếp xuống. Đôi mắt Việt Trạch sâu thẳm tĩnh lặng như một
mặt giếng, nhìn vào Nghê Gia, trên gương mặt cô vẫn là vẻ tự tin ung dung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.