THIỆN LƯƠNG TỬ THẦN - Trang 145

thân thể của A ngốc so với trước khi rời khỏi Ni Nặc thành đã cường tráng
hơn, mặc dù diện mạo không có anh tuấn khôi ngô, nhưng khi chất thật thà
hiền hậu của hắn khiến người dân thôn này rất yếu mến.

“A ngốc ca ca, chúng ta đi bơi được không !” Cháu trai của Tịch Nhĩ

năm nay mới 8 tuổi, tên là Tịch Phong hỏi.

Lúc này đã bước vào tháng năm, đối với những đứa trẻ sinh sống ở gần

bờ biển thì thời gian này có thể bắt đầu bơi lội.

Dựa theo bối phận mà nói, bọn nhỏ phải gọi A Ngốc là ‘thúc thúc’,

nhưng vì tuổi tác cách biệt không lớn, lại không có người lớn bên cạnh, bọn
chúng đều gọi A ngốc là ‘ Ca ca’.

A ngốc bơi lội cũng không tốt cho lắm, chỉ là mới được cha của Tịch

Phỉ hướng dẫn vài lần, do dự một hồi, hắn cúi đầu nói :” các người đi đi, ta
bơi không tốt lắm đâu.”

Mới chỉ có 4 tuổi, cháu út của Tịch Nhĩ là Tịch Lôi reo lên: “ ta đi, ta đi

nữa !”

Tịch Phỉ nói: “không được, ngươi còn quá nhỏ, mau trở về nhà đi, chỉ có

người lớn bọn ta đi bơi, ngươi đi không được.”

A Ngốc bế Tịch Lôi lên ngực mình nói:
“ Tịch Lôi, ngươi ở trong nước biển nguy hiểm lắm, ngươi còn nhỏ,

không thể ra ngoài bơi được đâu, ta cũng không có bơi, chúng ta chơi trờ
đắp cát được không ?”

Tịch Lôi nhìn A ngốc gật đầu đáp:
“được rồi, nhưng mà A Ngốc ca ca phải đắp cho ta một tòa thành lớn

mới được đó nha.”

A Ngốc gật gật đầu, nhìn quả Tịch Phỉ nói:
“Phỉ nhi muội muội, ngươi đi bơi cùng Tiểu Phong đi, ta chơi với Tiểu

Lôi ở chỗ này. Bất quá, các người không được ra chỗ sâu, rất nguy hiểm
a.!”

Tịch Phỉ cùng Tịch Phong cởi bỏ áo khoác ngoài, chạy nhanh ra biển,

bọn chúng đã được cha dạy cho cách bơi lội, những đợt sóng nhỏ căn bản
chẳng có là gì. Trong chốc lát, đã không thấy bóng dáng bọn chúng trên bờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.