THIỆN LƯƠNG TỬ THẦN - Trang 798

Nham Lực dường như đột nhiên nghĩ tới cái gì, hô to một tiếng, Nham

Thạch và A Ngốc hướng ánh mắt khó hiểu nhìn lại. Nham Thạch hỏi:

- Ngươi giẫm phải đinh a, hô gì to thế?
Nham Lực vẻ mặt đau khổ nói:
- Đại ca, chúng ta dường như đã quên mất một việc cực kỳ trọng yếu!
Nham Thạch ngẩn người:
- Chuyện gì?
Nham Lực nói:
- Chúng ta chẳng có một xu nào cả!
Cả bọn đều ngây ngốc.
Nham Lực nói rất đúng, bọn họ không có tiền. Tiền của A Ngốc lúc đầu

đều đưa hết cho Huyền Nguyệt, khi nàng rời khỏi Thiên Cương sơn, cũng
chỉ nhớ lưu lại vòng tay Tinh Linh, cầm luôn tiền đi. Mà vừa rồi rời Thiên
Cương sơn, đám người Tịch Văn đều đắm chìm trong bi thống, càng chẳng
ai nhớ đến chi tiết này.

Nham Thạch méo mặt:
- Đúng vậy, sao chúng ta lại có thể quên được nhỉ, không có tiền không

khéo chúng ta phải nhịn đói mất, chẳng lẽ chúng ta lại đi làm công sao?

A Ngốc giật mình, nhớ lại lời Âu Văn nói, thấp giọng:
- Hai vị đại ca, ta nghĩ ta có biện pháp có tiền.
Nham Lực lập tức vui vẻ:
- Biện pháp gì, nói mau.
Nham Thạch thân hình cao lớn che trước người A Ngốc, để hắn lấy ra

ma pháp tạp màu đỏ từ Thần Long Chi Huyết.

- Các ngươi quên rồi sao? Ta là trung cấp ma pháp sư đó! Dùng thẻ thiếp

này là có thể lấy lương rồi, ta đã có nửa năm chưa lấy, số tiền chắc cũng đủ
cho huynh đệ ta một bữa no nê

Nham Lực cười ha ha:
- Đúng, sao chúng ta lại quên nhỉ. Bất quá, ngươi thật không giống ma

pháp sư bình thường! Võ kĩ cao siêu mà ma pháp thì….. Ha ha!

Nghe hiểu ý Nham Lực nói ma pháp của mình rất kém cỏi, A Ngốc liền

nhớ tới Ca Lí Tư, trong lòng hắn, Ca Lí Tư là một ma pháp sư rất rất giỏi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.