THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 1089

Phúc vương xua tay lệnh hầu cận hai bên lui xuống, đợi chỉ còn lại

mình và Giới Xuyên, lão mới thấp giọng hỏi: “Tướng quân chắc biết trận
quyết đấu giữa Võ Thánh Đằng Nguyên và Thanh Phong đạo trưởng Võ
Đang vừa rồi, sòng bạc các nơi đã đặt tỷ lệ cược bao nhiêu chứ?”

Giới Xuyên lập tức lộ vẻ đắc ý: “Một ăn mười! Võ Thánh Đằng

Nguyên là giai thoại bất bại, cơ hồ không ai dám đặt y thua, mặc cho đối thủ
của y là ai.”

Phúc vương gật đầu, đủng đỉnh cười nói: “Tướng quân có biết ván cược

lần trước đã có bao nhiêu ngân lượng thắng thua không?”

Giới Xuyên mù mờ lắc đầu. Phúc vương điềm nhiên nói: “Chỉ riêng

sồng bạc Phú Quý ở kinh thành đã thu được trăm vạn lượng tiền cược, trong
đó chín phần mười đặt Đằng Nguyên thắng. Nếu cộng cả các sòng bạc ở
Kim Lăng, Dương Châu, Khai Phong, Lạc Dương, Trường An, Ba Thục,
tướng quân thử đoán xem, có bao nhiêu ngân lượng đặt Đằng Nguyên
thắng?”

Giới Xuyên lại lắc đầu mông lung: “Ta không đoán ra.”

“Bản vương cũng không đoán nổi,” Phúc vương cười nói: “chỉ có thể

khẳng định một điều, con số ấy vượt xa thu nhập quốc khố một năm của Đại
Minh ta.”

Giới Xuyên sáng bừng mắt, nhưng rồi lại lắc đầu than: “Quý quốc đúng

là giàu có bậc nhất thiên hạ, đáng tiếc món tiền này chúng ta không có cửa
kiếm.”

Phúc vương mân mê chén rượu, bật cười: “Cũng chưa chắc. Nếu như

trận tiếp theo Võ Thánh Đằng Nguyên không may bị thua, còn chúng ta may
mắn lại đặt cửa Đằng Nguyên thua ở sòng bạc các nơi, lấy nhỏ cược lớn,
tướng quân nói liệu chúng ta thắng được bao nhiêu?”

Sắc mặt Giới Xuyên đỏ lên phừng phừng, bộ ria mép cũng bất giác giật

giật, nhưng y vẫn lắc đầu tiếc nuối: “Võ Thánh Đằng Nguyên không thua
đâu. Trong mắt người Đại Hòa chúng ta, danh dự võ sĩ cao hơn tất cả. Năm
xưa khi Võ Thánh Đằng Nguyên còn chưa thành danh, từng có đối thủ đem

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.