THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 1268

4

Chuẩn

bị

T

iêu bá và Trương Bảo vội vã trở về biệt viện trong thành Hàng Châu của

Vân Tương, vừa bước vào cửa đã thấy một cỗ quan tài đặt trong sảnh, giữa
ban ngày vẫn toát lên vẻ âm u khiến người khác không rét mà run. Vân
Tương một mình quỳ trước quan tài, ánh mắt đờ đẫn, thẫn thờ như gỗ.

Hai người kinh hãi, Tiêu bá ngạc nhiên hỏi: “Công tử, đây là…”

Vân Tương giật mình tỉnh lại, quay đầu ủ dột nói: “Mọi người không

cần hốt hoảng, đây là sư phụ đã tạ thế nhiều năm của ta.”

Tiêu bá và Trương Bảo vội đỡ Vân Tương đứng dậy, Trương Bảo sợ sệt

nhìn cỗ quan tài hỏi: “Sư phụ của công tử? Lúc trước sao chưa từng nghe
công tử nhắc tới?”

Vân Tương nhìn cỗ quan tài, vẻ mặt phức tạp, chạm tay vào nắp quan

buồn bã nói: “Năm xưa ta chịu hàm oan phải đi tù ở Dương Châu, sau đó bị
đày đi biên thùy làm khổ sai, trong trường khổ sai ta đã gặp Vân gia, ân sư
giúp ta thoát thai hoán cốt, truyền thụ đạo thiên môn cho ta, dạy ta đạo lý lấy
trí thắng lực. Đáng tiếc sau đó ông ấy chết dưới tay của kẻ thù, lúc đó ta vẫn
còn là một phạm nhân khổ sai, không có khả năng hậu táng cho sư phụ,
đành phải chôn ông ấy qua loa ở một giếng quặng bỏ hoang. Cách đây
không lâu ta đã nhờ Thiên Tâm Cư giúp ta tìm di hài của sư phụ, không ngờ
chỉ hơn một tháng họ đã đưa di hài của ân sư ta từ Thanh Hải về đây.”

Tiêu bá chần chừ nói: “Đây… thật sự là di hài của ân sư công tử?”
Vân Tương gật đầu nói: “Lúc ta chôn cất đã từng để lại ký hiệu, đệ tử

Thiên Tâm Cư đã theo bản đồ và ký hiệu do ta vẽ tìm được di hài. Di hài của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.