THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 369

chôn ở gò hoang sau miếu, gần đó thường hay bị ma trêu, trong miếu lúc
nào cũng có lửa ma trơi, thậm chí mấy kẻ lang thang ngủ ở đó còn gặp một
con ác quỷ đầu tóc rối bời, mặt mày nanh ác. Từ đó về sau, mỗi khi trời tối,
dù là ăn mày can đảm đến đâu cũng không dám qua đêm ở ngôi miếu hoang
ấy.

Nửa đêm, Thư Á Nam cả người lấm lem, đầu tóc rối bời quỳ trước ngôi

mộ Thư Chấn Cương trơ trọi giữa cỏ hoang, nhìn bia mộ của cha, nàng thầm
nói với ông: “Cha, cha chắc không ngờ con gái lại trở nên thế này? Vì tránh
sự truy sát của Nam Cung thế gia và truy nã của quan phủ, con không thể
không sống như loài chó hoang. Cha nhất định thất vọng về con gái lắm.
Cha yên tâm, con sẽ không để cha ôm hận xuống cửu tuyền. Con tên Á
Nam, quyết không thua đấng nam nhi!”

Thư Á Nam lặng lẽ về miếu, lấy một quyển sách cũ nát từ lỗ hổng kín

đáo phía sau ban thờ, giơ lên trước mặt, nàng quỳ xuống pho tượng đất đã
vỡ nát trong miếu, lặng lẽ khẩn cầu: “Thánh thần hãy thứ lỗi cho con! Để
sinh tồn trong thế giới tà ác này, con không thể không học theo cái ác, nhận
tà ác làm thầy. Con muốn dùng nó làm vũ khí của mình, con muốn dùng
mười phần tà ác đối phó tà ác, mười phần gian trá trị gian trá! Con muốn
làm một kẻ mạnh tự nắm lấy vận mệnh mình!”

Khẩn cầu xong xuôi, Thư Á Nam thắp sáng ngọn đèn dầu chụp bằng

chiếc áo rách, mượn ánh sáng yếu ớt le lói giở quyển Thiên Môn nhập môn
trong tay, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt cương nghị bắt đầu sự khổ học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.