THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 449

võ học như Đạt Ma, trong mắt lão hủ cũng chẳng qua bằng mười, hai mươi
tên sát thủ của Ảnh Sát Đường, tính ra chỉ đáng năm, ba chục vạn lượng bạc.
Với lão hủ, tất cả mọi thứ trên đời đều có thể tính bằng ngân lượng. Thậm
chí Xá Lợi Tử của Đạt Ma, trong con mắt của lão hủ càng không đáng một
đồng.”

“Vậy tại sao Mạc gia lại có hứng thú với hai món đồ này?” Vân Tương

hồ nghi hỏi.

Mạc gia thản nhiên cười: “Nếu có người bằng lòng bỏ ra giá cao để

mua, tất nhiên giá trị của chúng sẽ tăng lên trăm lần. Trên đời này có những
thứ giá trị hoàn toàn khác trong lòng mỗi người. Lão hủ không để tâm
những thứ đó đáng bao nhiêu tiền, chỉ quan tâm người ta chịu bỏ bao nhiêu
tiền!”

Vân Tương tiện miệng hỏi: “Bao nhiêu?”
Mạc gia nở một cụ cười giảo hoạt như hồ ly: “Nếu ta là ngươi quyết sẽ

không hỏi người khác trả bao nhiêu, chỉ hỏi bản thân có thể được bao
nhiêu.”

Vân Tương liền đứng dậy chắp tay thỉnh tội: “Thuộc hạ lỡ lời, mong

Mạc gia thứ tội.”

“Ngồi xuống, ngồi xuống!” Mạc gia xua tay cười: “Trước mặt lão hủ,

ngươi không cần khách khí như vậy. Lão hủ cũng không ngại nói thật cho
ngươi biết, có người trả mười vạn lượng để mua lại hai bảo bối ấy, nếu
ngươi có thể giúp lão hủ lấy được thì sẽ có năm vạn lượng trong tay!”

Vân Tương lòng rất đỗi kinh ngạc, cổ vật hay châu báu đáng giá nhất

trên đời có giá trị trên vạn lượng đã hiếm thấy, mười vạn lượng không phải
con số nhỏ, gã không thể nghĩ ra ai lại chịu bỏ số tiền lớn như vậy. Vân
Tương trầm ngâm một lát rồi do dự hỏi: “Chuyện lớn như vậy, tại sao Mạc
gia lại không để Thẩm tiên sinh xuất thủ?”

Thẩm tiên sinh trong lời Vân Tương chính là Quỷ Toán Tử Thẩm Văn

Trọng, y là một trong bát tướng Thiên Môn, bản thân có tư cách hơn một kẻ
hậu bối Thiên Môn như Vân Tương nhiều. Mạc gia mỉm cười: “Tiểu Thẩm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.