THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 829

6

Cầm

quân

H

oàng hôn, Vân Tương lết cơ thể mệt nhọc trở về nhà, Minh Châu vội

chạy tới đón mà lòng xót xa, hết giúp gã bưng trà, bê canh rồi còn bóp vai
cho gã. Nàng biết một thư sinh yếu ớt chưa từng tập võ lại luyện quân cả
ngày trời thì vất vả thế nào.

Tiêu bá giơ ngón cái tán dương Vân Tương, trầm trồ thán phục: “Ngày

đầu tiên cầm quân công tử đã có thể thiết lập quân uy, thật khiến người khác
bội phục.”

Vân Tương nhíu mày: “Lão nhìn thấy?”
Tiêu bá vội cười nói: “Công tử đã dặn, lão nô vốn dĩ không được đi

theo, nhưng Minh Châu sợ công tử có bất trắc gì, nên nhờ lão phu theo sau
âm thầm bảo vệ.”

Minh Châu cũng nói: “Chuyện này không thể trách Tiêu bá, đều là chủ

ý của muội. Những quân sĩ đó kẻ nào cũng thô lỗ cộc cằn, lỡ như nhất thời
manh động đả thương công tử thì có hối cũng muộn!”

“Sao muội có thể nói về binh sĩ như vậy?” Vân Tương sa sầm mặt:

“Giang sơn Đại Minh cùng sự bình yên của bách tính đều phải trông cậy họ
bảo vệ, một khi có chiến sự, những người hy sinh đầu tiên chính là họ, sao
có thể bất kính với họ thế chứ?”

Minh Châu thè lưỡi ngượng nghịu: “Được rồi được rồi, muội nói sai

rồi, xin lỗi huynh là được chứ gì? Biết huynh ngày đầu tiên cầm quân đã yêu
quân như con rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.