THIỀN MỘNG - Trang 112

***

6. Anh đã buông xuôi. Cô đã hoàn toàn tuột khỏi tay anh. Căn phòng

tối om. Tiếng nhạc nổ óc. Anh thấy mình chao đảo không sao đứng vững
trên mặt đất. Anh ghé sát từng gương mặt. Cố gắng rồi cuối cùng anh cũng
lôi được cô ra và ấn lên taxi.

- Em đừng bao giờ đến đó nữa.

- Vì sao?

- Em có thể có một cuộc sống bình thường.

- Cuộc sống bình thường ư? Không. Chẳng ai quan tâm em sống thế

nào. Cha. Mẹ. Mà sao anh lại quan tâm đến việc đó. Anh ghen à?

Anh im lặng.

- Em ghét sự im lặng của anh. Anh hãy thú nhận đi. Anh đã ghen khi

em đến đó phải không?

Anh đứng dậy vào nhà tắm.

- Em biết. Anh đến đó không vì lý do gì khác mà là vì em. Anh đã

ghen khi nhìn em làm chuyện đó với những người đàn ông khác và em đã
tận mắt thấy cảm giác của anh thế nào.

- Em thật đáng thương - Anh bước từ phòng tắm ra.

- Chính anh mới là kẻ đáng thương. Mà anh là gì của tôi mà bắt tôi

phải sống thế này hay thế khác.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.