THIỀN MỘNG - Trang 141

chị ta tự vuốt ve mình và quằn quại với cơn thỏa mãn. Lúc đó Bằng cảm
thấy người đàn bà thật kinh tởm và bẩn thỉu. Vậy mà ngày trước Bằng đã
từng vùi đắm vào tấm thân đang lở loét và bị tàn phá vì bệnh tật kia.

Khi cái chết mang người đàn bà đi Bằng không còn đến căn hộ trên

tầng năm có những bậc cầu thang vỡ lỗ chỗ nữa. Hàng ngày anh ta vẫn đến
quán bar làm việc. Lướt qua Bằng là những gương mặt cũ mới của đám gái
điếm, khách làng chơi và những gã đồng tính. Bằng vùi đầu vào công việc
bưng bê của mình giống như thuở nhỏ anh ta từng ngấu nghiến đọc những
cuốn sách. Mỗi ngày Bằng càng trầm lặng và ít lời. Mấy hôm liền Bằng
liên tục mang nhầm đồ khách gọi và đánh vỡ cốc. Tình trạng đó còn kéo
dài cho đến lúc chủ quán gọi Bằng lại cho thôi việc.

Cô gái vẫn đến. Và cô lại cung cúc làm mọi cái để phục vụ Bằng. Cô

là một gái điếm vẫn kiếm khách trong quán bar Bằng làm việc. Có một lần
chẳng biết cô mắc lỗi gì mà bị một thằng Tây đánh ngay tại quán. Khi
thằng Tây đá vào bụng cô thì chính Bằng đã đứng ra lĩnh thay. Hôm nay cô
nấu món canh đậu phộng ninh chân giò. Đã vài lần cô làm cho Bằng nếm
món ăn này và anh ta cũng thấy thích. Lúc đang ăn Bằng lấy ra một chai
rượu thuốc của cha từ thời ông còn sống. Thấy Bằng uống cô cũng nhấp vài
ngụm. Gương mặt cô từ từ ửng đỏ. Bằng chộn rộn khi nhìn vào đó. Bữa
cơm rồi cũng xong.

- Từ nay cô không phải đến đây nữa - Bằng nói.

Cô gái châng hẩng. Rồi nước mắt cô rớm ra.

- Tôi nói thật đấy - Bằng nhắc lại.

Cô bê mâm bát vào bếp. Rồi ở tịt trong đó một hồi lâu không thấy ra.

Còn lại một mình Bằng hối hận vì hình như mình đã quá lời với cô. Có lẽ
cô đang khóc một mình trong đó. Nhưng sau Bằng thấy mình nói như vậy
là phải. Rồi cô ra. Nét u uẩn lúc trước trên mặt biến mất. Trước tiên là cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.