THIỀN MỘNG - Trang 209

quay cuồng, tạo thành guồng như một giấc mơ. Giấc mơ chị không bao giờ
muốn là sự thật.

Vợ chồng chị cưới nhau đã gần hai năm. Chị là người thành phố, còn

anh là người ngoại tỉnh. Trước khi về thành phố công tác anh đã có mấy
năm làm việc ở một tỉnh xa. Anh làm việc ở cơ quan anh trai chị. Biết anh
là người hiền lành, anh trai chị đã tạo cơ hội cho hai người gặp nhau.
Tưởng quen biết thế thôi nào ngờ tình yêu đến lúc nào chẳng rõ. Sau ngày
cưới, vợ chồng phải sống tạm ở nhà bố mẹ chị. Mấy năm gần đây dành
dụm mua được căn hộ chung cư, vợ chồng mới dọn ra ở riêng. Anh là
người sống tình cảm, cuộc sống của chị thực sự hạnh phúc. Cuộc sống đó
sẽ êm ấm nếu không có biến cố ấy: sự đột ngột vắng nhà của anh mấy ngày
liền. Những ngày đó, chị sống trong nơm nớp lo sợ. Nửa đêm, chị ngồi thu
lu trên giường nghĩ về anh. Có tiếng chuông điện thoại reo. Chị run run
chộp lấy ống nghe, như sợ không nhanh đầu dây đằng kia sẽ cúp máy.

- Em à!

Giọng anh nặng nề cất lên trong điện thoại. Đúng là giọng anh. Đột

nhiên cục nghẹn dâng đầy cổ họng. Chị muốn trút lên anh mọi hờn giận
nhưng không sao thốt ra lời, chỉ bật khóc rưng rức. Ở đằng kia giọng anh
lại cất lên mệt mỏi.

- Giờ anh đang ở rất xa.

Rồi anh về. Chị định nhào ra ôm chặt lấy anh, nhưng bỗng khựng lại.

Chị không còn tin vào mắt mình. Anh không về một mình. Theo sau anh là
một thằng nhỏ. Nó có vẻ nhút nhát. Thấy chị nó cứ nép vào sau lưng anh.
Đêm đó anh ngồi lặng bên chị. Hai hốc mắt anh trũng sâu hoăm hoẳm:

- Em cần biết một sự thật - Anh nói - Trong mấy năm qua anh đã lừa

dối em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.