THIỀN MỘNG - Trang 31

Kim đáp và men ra cửa. Cánh tay khi chạm vào những người ngồi

xung quanh khiến anh rùng mình. Có nhiều ánh mắt đuổi theo anh. Chiếc
xe đóng sầm cửa vun vút lao đi, bỏ lại Kim. Còn lại một mình anh thấy như
thể lạc giữa một nơi xa lạ. Nhưng rồi anh nhìn thấy cây đa cổ thụ. Cây đa
càng già tán càng sà xuống mặt đất. Dưới gốc đa là ngôi chùa ẩn hiện. Quê
nhà mà khi còn ở xứ người ngày đêm Kim ôm ấp đây. Có sức mạnh vô hình
cuốn Kim đi nhanh như chạy.

Thị trấn không còn mấy nét của ngày xưa như anh tưởng tượng. Kể từ

khi cha mẹ chuyển lên phố thì nó đã thành cố hương. Chỉ có dòng sông là
xưa cũ. Trời tối. Đang bần thần chợt Kim nhìn thấy dưới sông một bóng
người. Là một cô gái đang tắm. Bầu ngực vống cao nhếnh nháng nước. Bao
năm vẫn còn người ra sông tắm ư? Kim lấy máy ảnh chụp vài kiểu rồi ngồi
xuống thảm cỏ bình thản. Cô gái đã nhận ra sự có mặt của Kim. Nhưng cô
không tỏ ra xấu hổ.

- Này cô - Kim gọi - Tôi muốn hỏi thăm đường.

Cô gái quay ra. Cô còn rất trẻ, khuôn mặt trắng. Kim có cảm tình với

cô ngay lập tức. Cô gái lắc đầu. Anh tưởng cô đùa nhắc lại vài lần nữa
nhưng cô vẫn lắc đầu. Có lẽ cô không nói dối.

- Cô không phải người vùng này à?

Cô lắc đầu. Rồi cô nói:

- Anh cứ thử đi theo đường này xem.

Kim nhìn theo tay cô gái chỉ. Khi anh quay lại thì đã không còn thấy

cô ở đó. Mặt sông lặng ngắt. Kim ngẩn người tưởng mình hoa mắt. Hồi lâu
anh quyết định đi theo lối mà cô chỉ, lòng tự nhủ không biết cô là ai.

Thị trấn có nhiều ngôi nhà tầng nhà trần mới mọc lên. Song vẫn còn

nhiều nếp nhà cổ lợp mái âm dương. Không khó khăn mấy Kim nhận ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.