THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1002

"Phụ hoàng?" Thiên Nguyệt Triệt cũng đồng ý, trong gió mát không chỉ

là tro bụi, mà còn có mang theo mùi vị nhàn nhạt: "Phụ hoàng, mùi vị này
ta quen thuộc."

"Nga?" Thiên Nguyệt Thần khiêu mi, "Tu, đuổi theo."

Đơn giản một câu nói, không cần hỏi lại, Tu mang theo hai gã minh vệ

biến mất ở trước mắt.

"Cách nhìn của Triệt nhi?" Thiên Nguyệt Thần nắm tay Thiên Nguyệt

Triệt đi vào Hồng Diệp thôn.

Đợi thành vệ binh khôi phục tri giác, đã không thấy bóng dáng mọi

người.

"Phụ hoàng còn nhớ rõ chuyện ta cứu nam tử kia ở đập chứa nước ngày

đó chứ?" Thiên Nguyệt Triệt để bàn tay to lớn của nam nhân nắm lấy bàn
tay nhỏ bé của hắn, tán gẫu.

"Ý của Triệt nhi là, mới vừa rồi nhanh hơn chúng ta một bước là người

mà nam tử kia đuổi theo, cũng là người đã đả thương nam tử kia ở đập chứa
nước." Thiên Nguyệt Thần hỏi, hiển nhiên rõ ràng ý của Thiên Nguyệt
Triệt.

"Uh, Triệt nhi cho rằng trên thế giới không có nhiều trùng hợp như vậy,

lam y nam tử trong khách điếm, người thần bí ở đập chứa nước, người đả
thương nam tử kia, cùng với người vừa mới lướt qua đều là cùng một
người, hơn nữa..." Thiên Nguyệt Triệt ngẩng đầu: "Hơn nữa chắc chắn
người này có liên quan gì đó tới Phỉ Bỉ Na thành."

"Phỉ Bỉ Na thành." Thiên Nguyệt Thần nghe lời cuối của Thiên Nguyệt

Triệt, có chút suy nghĩ: "Thành này rất cổ xưa, chuyện về nơi này, trong
lịch sử Mạn La đế quốc ghi lại rất ít."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.