THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1060

"Người bình thường chết, hồn phách của hắn sẽ quanh quẩn bên cạnh

mấy ngày, nhưng người này rõ ràng chết lúc xế chiều, hồn phách của hắn
đã bị người khác lấy đi, đây không phải là thật kỳ quái sao? Ta đã chết mấy
trăm năm nhưng hồn phách cũng còn mà." Thủ Điện Đồng giải thích, nếu
như không có cái câu phía sau, sẽ hoàn hảo, có câu kia, cảm giác lại thay
đổi, Thủ Điện Đồng nói gì cũng không quên khoe khoang chính mình.

"Ngươi... Ngươi... ." Tiểu Nhạc nhả từng chữ từ cổ họng, nàng... Nàng

cư nhiên đã chết mấy trăm năm , đây không phải là... Đây không phải là
thành quỷ.

Tu che miệng của nó, ngăn cản nó tiếp tục nói.

"Tiểu Bạch." Tu đặt Tiểu Nhạc xuống, giao cho Tiểu Bạch, sau lưng Tiểu

Bạch là một tay nải, bên trong đều là trái cây, mà giờ khắc này nó vừa ăn
trái cây, vừa khó hiểu nhìn Tu.

Cái trán Tu đầy hắc tuyến: "Tiểu Bạch, ta đem Tiểu Nhạc giao cho

ngươi, ngươi đưa hắn về nhà trước, bọn ta đến chỗ kia xem, được không?"

Lần đầu tiên trong đời Tu nói chuyện với sủng vật, cũng không biết sủng

vật của tiểu điện hạ nghe hiểu được hay không.

"Được." Tiểu Bạch nhẹ giọng mở miệng, như cũ ăn chuối tiêu nhưng vẫn

rất có lương tâm nhìn Tiểu Nhạc một cái, sau đó do dự một chút, từ trong
tay nải lấy ra một trái chuối tiêu cho Tiểu Nhạc.

Kỳ thực chuyện gì Tiểu Bạch cũng không cự tuyệt.

Tu có chút bất an: "Thật sự không có chuyện gì chứ?" Có thể giao cho

Thủ Điện Đồng thì tương đối an toàn a, nhưng nhìn Tiểu Bạch cũng có thể
tin, hơn nữa bọn hắn còn cần Thủ Điện Đồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.