THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 119

ngủ phảng phất còn quan trọng hơn.

Cũng chỉ trong chốc lát, mọi người khẳng định hài đồng này chính là lục

hoàng tử Thiên Nguyệt Triệt ở trong tẩm cung được đế vương sủng ái.

“Không có phụ hoàng, Triệt nhi ngủ không được.” Thanh âm mềm mại

mang theo một tia làm nũng, nói đương nhiên, chỉ có trong mục mâu kim
sắc lóe ra quang mang ác ý khiến Thiên Nguyệt Thần cùng Nặc Kiệt biết,
tiểu đông tây là cố ý.

“Phụ hoàng, người còn chưa đáp ứng Triệt nhi, có phải đem đồ này cho

Triệt nhi hay không?” Thân thể nho nhỏ từng bước từng bước tiến lên đại
điện, ánh mắt luôn mang theo nụ cười nhìn mục mâu thâm thúy của Nguyệt
Thần, phảng phất đang nói: phụ hoàng, đây không phải là kỳ vọng của
ngươi sao?

Thiên Nguyệt Thần không nói gì, như cũ ngồi ở trên long ỷ, chẳng qua là

giang hai tay đang chờ ôm tiểu đông tây, Nặc Kiệt vội vàng đi qua đỡ
Thiên Nguyệt Triệt từng bước từng bước đi lên bậc thang, cho đến khi thân
thể nhỏ nhắn xinh xắn của Thiên Nguyệt Triệt oa vào trong ngực Thiên
Nguyệt Thần.

Bất kể là sứ giả của các quốc gia hay là thần tử của Mạn La đế quốc đều

không thể nào tin nổi một màn này, trong mắt đế vương là một mạt ôn nhu,
động tác mềm nhẹ của đế vương, tất cả đều nói cho mọi người, hài đồng
này được sủng ái đến cỡ nào.

“Bình thường Triệt nhi không phải vẫn thích ngủ ư, sao hôm nay lại dậy

sớm như vậy?” Sủng nịch ngửi mùi thơm kỳ dị trên mái tóc.

“Hôm nay không giống nha, hôm nay là sinh thần của phụ hoàng. Phụ

hoàng còn chưa nói cho Triệt nhi, cái hộp trong tay Nặc Kiệt mà người to
lớn kia dâng lên có đưa cho Triệt nhi hay không?” Thiên Nguyệt Triệt chỉ
ngón tay vào Liệt Tư Ban Lỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.