THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1305

không nhiều, không biết hình dung thế nào, ở trong mắt bọn họ kim tệ là tốt
nhất, cho nên dùng tiền so sánh thực không sai.

"Nga, hóa ra là nhân đức chi gia." Nói như vậy Nặc Kiệt cũng ấn tượng,

nhưng sự thật cũng chỉ có hắn và Thiên Nguyệt Thần biết, năm đó bệ hạ
mới mười tuổi, mưa đặc biệt nhiều, rất nhiều nơi lũ lụt, cho nên hắn và bệ
hạ cùng nghĩ cách, không cần tốn nhiều sức mà giải quyết tình cảnh cho
người nghèo khó, có thể giữ vững quốc khố.

Dù sao với thế nhân chữ của bệ hạ là ngàn vàng khó mua, còn đối với bệ

hạ mà nói chẳng có gì tổn thất.

Cho nên năm kia có một chiếu thư.

Nội dung chiếu thư là cả nước quyên tiền, sau đó chọn lựa nhân đức chi

gia, hoàng đế ngự bút tứ phong, khen ngợi trước mọi người.

"Vậy tại sao bọn họ ném tú cầu chọn rể, chẳng lẽ tiểu thư Bỉ gia không ai

thèm lấy?" Nếu người như thế, số người tới cửa cầu hôn nhân nên rất nhiều
mới đúng, trong đó không thiếu người cao quý.

"Tiểu huynh đệ, ngươi còn nhỏ, dĩ nhiên không hiểu, nghe nói nếu tiểu

thư Bỉ gia đồng ý, ngay cả nương nương trong hoàng cung cũng có thể làm,
nhưng tiểu thư nhà có tiền, thích làm theo ý mình." Đại nương luôn miệng
nói, không biết lời này phạm vào điều tối kỵ của Thiên Nguyệt Triệt.

Mà người khốn đốn dĩ nhiên là Thiên Nguyệt Thần: "Đúng vậy, làm

nương nương nhiễm bệnh giang mai, HIV sướng chết nàng, còn muốn làm
nương nương." Nắm chặt tay Thiên Nguyệt Thần, lực đạo không nhỏ.

"Triệt nhi, này chuyện không liên quan tới ta." Thiên Nguyệt Thần chỉ có

thể tự mình ủy khuất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.