"Triệt nhi sẽ thắng." Thiên Nguyệt Thần tin chắc.
Phảng phất vì chứng thực lời của y, trên người lão đạo sĩ phát ra quang
mang thanh thiển.
"Là nguyên thần." Thụy Miện sợ hãi kêu.
"Có ý gì?" Thiên Nguyệt Thần quay đầu lại hỏi.
"Là bổn mạng nguyên thần, người học đạo có hai mạng, một là bổn
mạng, chính là chỗ phó thân thể mệnh, một là bạch liên kết tinh sau khi tu
đạo, các ngươi nhìn, linh lực trên người sư phụ tạo thành hình hoa sen, nói
cách khác, hắn đem hai linh lực ngưng tụ một chỗ, lực lượng của hắn đã
tăng gấp đôi." Nhưng như vậy, sư phụ, tính mạng của ngươi cũng chỉ có
một, cả đời sư phụ đều tìm kiếm đối thủ cường đại, Thiên Nguyệt công tử
xuất hiện hoàn thành tâm nguyện của ngươi sao?
Bạch liên nguyên thần, Thiên Nguyệt Triệt biết, lúc trước ở đảo, Thụy
Miện đã dùng nó hạ kết giới, Thiên Nguyệt Triệt biết sự lợi hại của nó, tự
nhiên sẽ không khinh thường, nếu không tốc chiến tốc thắng, thân thể của
hắn sẽ không chịu nổi, rốt cuộc mới mười ba tuổi, nội lực không kinh
người như lão đạo sĩ, nếu không phải trong tay có Kim Mang trường kiếm
tràn đầy linh lực, thua trận này có lẽ là hắn.
"Lão đạo sĩ, đắc tội." Trận chiến này hắn nhất định phải thắng, không
phải vì người khác, mà vì sự tin tưởng nam nhân dành cho hắn, hắn muốn
mọi người biết, người xứng đáng đứng bên Thiên Nguyệt Thần, cũng chỉ
có hắn.
Mũi Kim Mang trường kiếm chạm đất, quang mang màu vàng xoay tròn,
một vòng lại một vòng, phi thường mỹ lệ.
Thân thể Thiên Nguyệt Triệt bắt đầu bay lên trời, tóc đen dài ra tới gót
chân, vẫn là màu đen như trước nhưng càng thêm xinh đẹp, phát ra quang