THIÊN NGUYỆT CHI MỊ - Trang 1635

"Nguyện nói đúng, hài tử này rất xinh đẹp?" Lên tiếng là nam tử có chút

ngả ngớn, ánh mắt không chút che giấu đánh giá Thiên Nguyệt Triệt, cảm
thán khuôn mặt này quả thật vô cùng mỹ lệ.

"Không tệ." Nguyện cũng chính là thiếu niên lúc trước Thiên Nguyệt

Triệt cứu, gật đầu.

"Ta còn tưởng là cao thủ gì, hóa ra là con người." Lại là một thanh âm xa

lạ, còn có chút quái dị, Ma tộc từ trước đến giờ luôn kỳ thị con người, tựa
như con người trời sinh sợ Ma tộc.

"Lại là những người rất giỏi." Phát thanh âm tán thưởng là bạch y nam

tử, diện mạo đoan chính, ánh mắt nhu hòa, khiến người ta sinh ra hảo cảm.

"Thế sao, cũng chỉ là một tiểu hài tử, hắn có thể làm gì?" Lại là thanh âm

quái dị kia, so với vừa rồi ngữ điệu càng thêm vài phần khinh thường.

Thiên Nguyệt Triệt không phải kẻ cam chịu cho người ta khinh thường,

hắn cười lạnh: "Ngươi muốn thử xem? Thử qua sẽ biết, bổn thiếu gia là
được hay không được?" Thanh âm thanh thúy của tiểu hài tử, nhưng ngoài
ý muốn, không ai xem đạo thanh âm dễ nghe như thanh âm hài tử, bởi vì
thanh âm kia lộ ra tự tin cùng cao quý.

Là hoàn cảnh thế nào, mới dưỡng thành thanh âm như vậy.

"Hừ, người xứng? Nơi này không có cửa cho ngươi chen vào." Không

nghĩ Thiên Nguyệt Triệt sẽ phản bác mình, người nọ phi thường không vui,
loài người ở lãnh địa Ma tộc còn dám ầm ĩ như thế, là không muốn sống.

"Ha ha..., người này thật buồn cười, ta vô cùng hoài nghi, ngươi tai điếc

hay mắt mù?" Thiên Nguyệt Triệt lại cười nói.

"Ngươi..." Một tay người nọ đánh xuống bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.